[Ký chủ, với sự thông minh của mình, không phải cô đã sớm nhìn ra rồi sao.]
"Đúng vậy, đã nhìn ra."
Nhưng dù đã biết, trong lòng vẫn khó chịu.
Cô đã không phân rõ lý do mình khó chịu là gì, là vì sự lãnh đạm của anh, là vì người phụ nữ kia xuất hiện, hay là vì cô sắp rời đi. Hoặc là có cả.
Minh trong hư không nhìn vẻ mặt trầm lặng của cô, cảm thán trong lòng.
Tình yêu, một người cho dù có thông minh đến đâu, có lý trí đến đâu, nếu gặp phải sẽ không còn giống chính mình nữa. Rõ ràng trong lòng đã sớm biết, nhưng đáy lòng lại vẫn lo lắng, lo rằng đó là sự thật, hoài nghi phán đoán của bản thân.
Với hệ thống như họ mà nói, họ không cảm giác được tình yêu. Tình yêu giống như là virus, một khi có ký chủ yêu người ở vị diện nào đó rồi, sẽ rất dễ rơi vào vạn kiếp bất phục.
Hắn đã thấy quá nhiều, quá quá nhiều nhiệm vụ giả vì yêu một người trong thế giới vị diện mà để lạc bản thân, sau đó trong lúc làm nhiệm vụ khác mà vẫn nhớ người kia, khiến nhiệm vụ của mình thất bại, cuối cùng chết đi.
"Như vậy cũng tốt."
Bắc Vũ Đường than nhẹ một tiếng.
Tuy không biết vì sao anh lại làm vậy, nhưng cô mơ hồ đoán được là vì thân thể cô, nguyên nhân cụ thể thì cô không rõ lắm.
Nếu anh đã làm mọi cách để cô rời đi, vậy thì, như anh mong muốn.
Chỉ là lần này rời đi, không chỉ rời khỏi anh, mà còn hoàn toàn rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nghich-tap-boss-than-bi-dung-treu-choc-lung-tung/964875/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.