Tác giả: Vân Phi Mặc
Bắc Vũ Đường sờ đầu bé cá, "Sau này các em đừng tới gần đất liền quá, lời của đồng loại em đúng đấy, nơi đó nguy hiểm lắm."
"Vì sao chị lại muốn đi?" Cá voi con không hiểu.
"Vì ở nơi đó có người bảo vệ chị."
Cá voi con cái hiểu cái không gật đầu.
Một nhà cá voi con hộ tống Bắc Vũ Đường một đoạn, chúng nó phải về biển sâu.
"Cháu đi theo hướng này là có thể tới lục địa." Cá voi cha nói.
"Cám ơn mọi người."
Cá voi con cọ cọ bên người Bắc Vũ Đường, vẻ mặt không tha, "Nếu chị không muốn ở đất liền nữa thì nhớ tìm em nhé."
"Ừ."
Bắc Vũ Đường nhìn chúng nó quay đầu ra biển, nhìn chúng nó biến mất trong biển sâu.
Cô bơi thẳng về một phía, bơi một ngày một đêm, vẫn chưa thấy dấu vết con người hoạt động. Có lúc mệt mỏi, cô sẽ tìm đá ngầm nghỉ ngơi, nghỉ đủ rồi lại tiếp tục lên đường.
Từ lúc xảy ra chuyện đến giờ đã qua một tháng, không biết Phong Dực thế nào, Tô Nhu thế nào.
Bắc Vũ Đường phiêu bạt trên biển ba ngày, hôm nay là đêm trăng tròn, cô tìm một chỗ đá ngầm ngồi nghỉ tạm.
Cô ngẩng đầu nhìn bầu trời sao, trăng tròn treo cao, ánh trăng nhu hòa phủ lên mặt biển, khiến mặt biển lấp lánh ánh bạc.
Cảnh trăng đẹp như vậy khiến cô cất lên tiếng ca độc hữu của mỹ nhân ngư.
Giọng cô rất nhẹ, thoang thoảng trong biển rộng, biển cuộn sóng, mang theo tiếng ca mỹ diệu êm tai của cô.
Cùng lúc đó, một du
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nghich-tap-boss-than-bi-dung-treu-choc-lung-tung/964872/chuong-469.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.