Phong Dực âm thầm ghi nhớ tên người kia.
Để anh không nghĩ nhiều, Bắc Vũ Đường giải thích, "Chuyện của anh ta, em muốn tự xử lí. Anh đứng bên nhìn là được."
Bắc Vũ Đường hiểu có một số việc cần phải nói rõ ràng, nói hàm hồ sẽ chỉ khiến nhau nghi ngờ thêm thôi.
Cô nắm lấy tay anh, đặt lên ngực mình, "Nơi này có anh, không ai vào ở được nữa."
Phong Dực ôm chặt cô vào lòng, cảm thấy trái tim mình lại được cô ủ đến nóng bỏng.
"Nó cũng vậy."
Hai người nhìn mấy tấm ảnh kia, Phong Dực càng nhìn càng tức giận, "Anh sẽ tìm ra người gửi ảnh. Nếu dám châm ngòi thì phải gánh được hậu quả."
"Không vội, người nọ sau sẽ còn không ít đồ tốt. Em muốn xem người nọ sẽ gửi thứ gì tới."
Mấy tấm ảnh này không đủ để tình cảm của họ sụp đổ. Người phía sau nhất định còn nắm giữ thứ khác.
"Được. Vợ muốn làm gì cũng được."
"Phối hợp thế, anh muốn lấy công chuộc tội hả." Bắc Vũ Đường liếc anh một cái.
Phong Dực mặt dày sán lại gần, "Vợ nói thế nào thì là thế đó."
Tuy đã đồng ý tạm thời không động vào người phía sau, nhưng Phong Dực sao có thể để kẻ đó nhẹ nhàng thoải mái? Anh đã bắt đầu điều tra trước.
Sau khi lột từng lớp kén, anh tra được Nhật Anh.
Quán cafe, Nhật Anh ngồi thấp thỏm, thường kiểm tra lại xem mình trang điểm đã đẹp chưa, xác định không có lỗi thì luôn nhìn ra cửa.
Nôn nóng chờ đợi nửa giờ, bóng người cao dài đó tiến vào đôi mắt cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nghich-tap-boss-than-bi-dung-treu-choc-lung-tung/964867/chuong-464.html