Tác giả: Vân Phi Mặc
Năm người vừa nghe tiếng thì đã thấy một bóng người xuất hiện trước mặt mình, sau đó, cả năm cùng ngã xuống, tứ chi run rẩy, miệng sùi bọt mép.
Khi Bắc Vũ Đường nhìn Tiểu Mặc Nhi thì đã thấy Vương Hổ kia che mắt, không ngừng kêu rên.
"Đại Hương, lấy dây thừng ra đây."
Đại Hương sớm đã bị dọa, khi nghe Bắc Vũ Đường gọi thì mới tỉnh táo lại, vội quay vào phòng, lúc đi ra thì cầm theo một bó dây thừng.
Buộc chặt sáu người này lại, rải phấn bột lên người chúng, cuối cùng sáu người ngừng run, bọt mép cũng biến mất.
Bắc Vũ Đường ngồi trên ghế, lạnh lùng nhìn sáu người, "Nói đi, mục đích của các ngươi?"
Vương Hổ còn đang kêu rên, âm thanh đó khiến người ta thấy rất phiền.
"Ngươi còn kêu, cắt lưỡi ngươi."
Vương Hổ nghe xong, sợ quá ngậm miệng lại.
Bọn họ đã hiểu, mình đá phải ván sắt rồi.
Vốn tưởng chỉ có hai nữ tử yếu đuối cộng thêm một hài tử, chẳng phải sẽ mặc mình nhào nặn sao, nhưng giờ xem ra là mình hiểu lầm.
Bọn họ còn không thắng được một hài tử, càng đừng nói tới hai người còn lại.
"Nói đi."
"Chúng ta chỉ là tới tìm Tưởng tú tài đòi tiền. Nếu các ngươi không phải người nhà của Tưởng tú tài, chúng ta rời đi là được." Vương Hổ mở miệng.
"Tới tìm Tưởng tú tài?" Bắc Vũ Đường cười nhạo một tiếng, "Hỏi lại các ngươi lần cuối. Nếu các ngươi thành thật trả lời, mắt của các ngươi còn. Nếu các ngươi không thành thật, vậy thì khó giữ. Còn độc trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nghich-tap-boss-than-bi-dung-treu-choc-lung-tung/964854/chuong-451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.