Tác giả: Vân Phi Mặc
Bắc Vũ Đường lập tức đứng lên, vòng ra sau Diêm Tu.
"Minh, giờ tôi là quỷ, có cách nào giúp tôi chạm vào anh ta không?"
Nếu muốn ở lại bên cạnh anh, việc đụng chạm giữa hai bên là không thể thiếu. Dù giờ thoát được nhưng sau này thì sao? Vậy nên cần phải giải quyết vấn đề này trước.
[Cô thử thì biết.]
Bắc Vũ Đường hơi nhếch mày, đứng sau Diêm Tu, đôi tay từ từ vươn về phía vai anh, khi chạm đến vai anh, Bắc Vũ Đường ngẩn cả người.
Cô có thể chạm vào Diêm Tu!
"Minh, có phải sau này tôi có thể chạm vào con người rồi không? Có phải họ cũng nhìn thấy tôi không?" Bắc Vũ Đường hỏi.
[Không thể đâu. Cô chỉ có thể chạm vào Diêm Tu, còn với những người khác, cô vẫn là quỷ. Nhắc nhở hữu nghị, đi lại bên ngoài thì phải cẩn thận với thầy bắt quỷ đó.]
"Như vậy xem ra chỉ có Diêm Tu nhìn thấy tôi, mà tôi chỉ có thể chạm vào một mình Diêm Tu. Nguyên nhân là do nhiệm vụ phụ sao?" Bắc Vũ Đường hỏi.
[Đúng vậy.]
Không biết vì sao cô lại có cảm giác không đơn giản như vậy. Nhưng cô lại không tìm ra được lý do hợp lý.
Bắc Vũ Đường ấn tay lên vai anh, nhẹ nhàng đè xuống, ngoan ngoãn hỏi, "Có mạnh quá không?"
"Mạnh thêm một ít."
Bắc Vũ Đường ấn mạnh hơn, "Như vậy thì sao?"
"Dùng thêm sức đi."
Bắc Vũ Đường lại dùng thêm sức, "Cảm giác bây giờ thế nào?"
"Được rồi, giữ lực như vậy."
"Được." Bắc Vũ Đường ngoan ngoãn ấn.
Diêm Tu thoải mái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nghich-tap-boss-than-bi-dung-treu-choc-lung-tung/964833/chuong-430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.