Tác giả: Vân Phi Mặc
"Anh cũng cảm thấy mình vừa làm một việc ngu ngốc!"
"Em lại không xin chụp ảnh chung và xin chữ ký đại thần Phù Dực!" Cảnh sát trẻ tuổi đấm ngực dậm chân, vẻ mặt hối hận.
"Anh cũng thế!"
Hai người ôm chặt lấy nhau mà khóc tang.
"Lão Hùng, giờ anh em mình quay lại còn kịp không?" Cảnh sát trẻ tuổi hỏi.
"Đừng đi. Đại thần Phù Dực đã như vậy, chúng ta đừng quay lại quấy rầy anh ấy." Cảnh sát Hùng đau lòng không thôi.
Họ tưởng tượng đến việc đại thần mình thích nhất, sùng bái nhất lại mệt đến mức bị ảo giác, vô cùng đau lòng.
"Đúng đúng, anh nói có lý."
Lúc này, trong phòng tổng thống, Diêm Tu nhìn quanh phòng ngủ chính, lạnh lùng nói với không khí, "Xuất hiện đi, tôi biết cô ở đây."
Căn phòng trống rỗng, không ai đáp lại.
"Ra đây."
Vẫn không ai đáp lại.
Thời gian dần trôi, sắc mặt Diêm Tu trở nên âm trầm.
Đầu sỏ gây tội Bắc Vũ Đường giờ lại đang vui vẻ xem TV ở phòng bên cạnh. Đến canh năm, Bắc Vũ Đường cuối cùng cũng cảm thấy buồn ngủ, cô bay lên giường, thoải mái ngủ một giấc.
Cô ngủ rất thoải mái, người nào đó phòng bên lại bị cô chỉnh khá 'thảm', trợn mắt từ nửa đêm đến hừng đông, không chợp mắt. Hôm sau ra cửa, đáy mắt anh mang theo màu xanh nhàn nhạt.
Bắc Vũ Đường ở phòng bên nghe được tiếng động, cũng không đi ra vội, chờ anh vào thang máy rồi mới chậm rì rì bay ra.
"Hệ thống, ban ngày tôi không thể ra ngoài à?" Bắc Vũ Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nghich-tap-boss-than-bi-dung-treu-choc-lung-tung/964828/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.