Tác giả: Vân Phi Mặc
Quý nhân kia rất thần bí, trốn rất kỹ.
Nếu Phó Nhất Bác không chủ động đi tìm, vậy nàng sẽ ở sau đẩy một cái mới được.
"Vương ma ma, đã chuẩn bị xong chưa?" Bắc Vũ Đường nhẹ giọng hỏi.
"Đều đã sắp xếp thoả đáng rồi ạ."
"Vậy là tốt rồi. Ma ma xuống làm việc đi."
Vương ma ma rời khỏi phòng, Bắc Vũ Đường ngồi bên án vẽ tranh.
Đột nhiên, đầu nàng đau đớn, hình như có gì đó chui vào đầu, khiến nàng đau đến mức rơi bút xuống bàn.
Một lát sau, đau đớn biến mất, nàng cũng dần bình thường lại.
Nàng nhặt bút lên, nhìn lại bức họa trên bàn, không biết nên động bút thế nào nữa, vì nàng không biết người trước mắt.
Người này là ai?
Vì sao nàng lại vẽ người này?
Bắc Vũ Đường vịn trán, cố sức hồi tưởng lại, nhưng nàng chỉ nhớ mình chuẩn bị vẽ tranh, còn người nàng đang vẽ là ai, nàng hoàn toàn không biết.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?!
Bắc Vũ Đường ấn đầu, không ngừng hồi tưởng, nỗ lực tìm ký ức, lại không có tác dụng gì.
Nàng nhìn chằm chằm nhân vật đã vẽ được một nửa trong bức hoạ, nhìn người đó, nàng dần nhớ lại từng chút ký ức về y. Khi nàng nhớ được Tiếu Nghiêm, trái tim luôn bất an không những không bình ổn mà còn căng thẳng hơn.
"Minh, đã xảy ra chuyện gì?" Sắc mặt Bắc Vũ Đường hơi trầm xuống.
[Có lẽ đây là di chứng từ lần trục trặc trước.]
"Vì sao di chứng lại xuất hiện trên người tôi?" Bắc Vũ Đường cau mày.
[Bổn hệ thống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nghich-tap-boss-than-bi-dung-treu-choc-lung-tung/964788/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.