Tác giả: Vân Phi Mặc
Phải biết là ở tuổi này nhiều người mới chỉ bắt đầu bắt chước chữ của tiền bối, không có hình thành khí khái của bản thân. Chỉ ở điểm đó, Tiểu Mặc Nhi đã vượt trên không ít người.
Tần Vũ Hiên trước sau đều nhìn chằm chằm Tiểu Mặc Nhi, khi mọi người khen ngợi mình, bé vẫn banh mặt, không nhìn ra được cảm xúc gì, nhưng hắn chú ý thấy đôi mắt đen nhánh của bé hơi sáng lên.
Chậc chậc, còn tưởng thằng nhóc này thật sự đạm nhiên cơ. Nhưng mà, với tuổi này mà đã làm được như vậy đã rất tốt rồi.
Không ít người lớn hơn bé, được người khen ngợi, đều không tự giác lộ rõ vẻ vui sướng lên mặt, mà đứa bé trước mắt lại đã giấu hết đi, chỉ có đôi mắt đã tiết lộ tâm tình hiện tại của bé.
Có người bắt đầu niệm ra vế dưới của Tiểu Mặc Nhi.
"Bát tiên quá hải, các hiển thần thông các quá hải, bộ bộ thăng thiên."
"Không tệ, không tệ."
"Vế này không tệ. Với tuổi của đứa bé mà đối được như vậy đã rất tốt rồi."
Mọi người đều thừa nhận câu đối của Tiểu Mặc Nhi.
Phúc chưởng quầy nói tiếp, "Sau đây là người dự thi cuối cùng."
Khi chưởng quầy nói xong, gã sai vặt buông câu đối của Tần Vũ Hiên xuống.
Khi câu đối đó hiện ra trước mặt mọi người, cả đám đều mở to hai mắt nhìn, trong mắt tràn đầy kinh ngạc cảm thán.
"Đối hay."
"Diệu, quả là diệu."
Một nam thanh niên phe phẩy quạt lông, nhẹ giọng đọc diễn cảm, "Thất thập nhị biến, thiện hàng yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nghich-tap-boss-than-bi-dung-treu-choc-lung-tung/964771/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.