Tác giả: Vân Phi Mặc
Phòng tranh có hai phong cách khác nhau đúng là khiến người ta cảm thấy kỳ lạ.
Phong Khanh chẳng để ý xua tay, "Quan tâm phong cách nó thay đổi hay không làm gì. Chúng ta cũng đâu phải tới nghiên cứu tranh của chủ nhân phòng này vẽ."
Bắc Vũ Đường cũng không nói nhiều nữa, "Đi thôi."
Trước khi rời đi, Bắc Vũ Đường không khỏi nhìn về phía căn phòng một lần nữa.
'Cộp', cánh cửa đóng lại, hoàn toàn ngăn cản tầm mắt cô.
Hai người tiếp tục tiến lên, đi một đoạn đường, có phòng mở được, có phòng không.
"Phong Khanh, anh có cảm thấy lâu đài này cực kỳ sạch sẽ không?" Bắc Vũ Đường đột nhiên nói.
Phong Khanh bị cô hỏi mà chẳng hiểu gì.
"Thường xuyên được quét dọn thì sẽ sạch thôi." Phong Khanh trả lời rất tự nhiên.
"Chỉ dựa vào quản gia Sâm và A Hoa sao?" Bắc Vũ Đường hỏi lại một câu.
Phong Khanh ngẩn người, "Vậy đúng là kỳ quái."
Thật đúng là kỳ lạ, trước không nói quản gia Sâm và A Hoa giữ gìn lâu đài này thế nào, chỉ nói đến việc từ sau khi họ lên đảo, hai người đó đều vội vàng phục vụ cả nhóm thì làm sao có thời gian quét dọn lâu đài?
Lâu đài rộng lớn như vậy, dù mười mấy hầu gái cùng quét dọn cũng mất mấy ngày, càng đừng nói chỉ có quản gia Sâm và A Hoa.
Lâu đài này sạch sẽ đến mức quỷ dị.
Hai người tiếp tục tiến về phía trước, đột nhiên, Bắc Vũ Đường lùi về sau vài bước, đứng trước cửa một căn phòng.
Phong Khanh quay đầu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nghich-tap-boss-than-bi-dung-treu-choc-lung-tung/964750/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.