Tác giả: Vân Phi Mặc
Tôn Mộng Thư chạy ra khỏi quán nướng thì đâm phải một người.
Trần Phi Phong đang khó chịu, đột nhiên bị đâm thì nổi trận lôi đình, đang định tức giận thì phát hiện đối phương là nhóc đáng thương đang đỏ mắt, khuôn mặt tròn tròn, đáng yêu lại đáng thương, hoả khí của Trần Phi Phong lập tức bị dập tắt.
“Xin, xin lỗi.” Tôn Mộng Thư liên tục xin lỗi.
Trần Phi Phong bị đôi mắt ướt dầm dề của cô ta nhìn đến kích động, dường như có gì rót vào lòng, nháo đến mức lòng hắn run nhè nhẹ, “Không sao. Em làm sao vậy?”
Tôn Mộng Thư nghe anh đẹp trai trước mặt hỏi chuyện thì uỷ khuất bật khóc.
“Đừng khóc nào, em khóc nữa, người ta còn tưởng tôi làm gì em.” Trần Phi Phong duỗi tay ôm đầu vai Tôn Mộng Thư, thấy cô ta không phản kháng, động tác càng thêm lớn mật.
Trần Phi Phong nhẹ nhàng vỗ lưng Tôn Mộng Thư, “Không khóc, không khóc nào.”
Dễ tiểu mỹ nhân xong, hắn hỏi, “Nói cho anh, ai bắt nạt em, anh làm chủ cho em.”
Tôn Mộng Thư nghe vậy, ngẩng đầu thì gặp đôi mắt quan tâm của hắn, nói hết chuyện xảy ra ở quán nướng cho hắn, “Em thật sự chỉ không cẩn thận thôi, nhưng không ai tin em. Hu hu, nếu họ trả thù, em biết làm sao bây giờ?”
“Ngoan, không sợ, không sợ.” Trần Phi Phong ôn nhu trấn an.
Một giờ sau, Trần Phi Phong mang theo Tôn Mộng Thư về một chung cư khác của hắn. Sau đó, anh trai tốt bụng an ủi, trong lúc an ủi ăn sạch sẽ bé thỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nghich-tap-boss-than-bi-dung-treu-choc-lung-tung/964709/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.