Tác giả: Vân Phi Mặc
Khi Bắc Vũ Đường có lại ý thức, nàng cảm giác có gì đó đang rơi trên mặt mình. Nàng mở mắt ra thì thấy Tiểu Mặc Nhi đang không ngừng khóc, rơi lộp bộp trên mặt nàng.
Tiểu Mặc Nhi thấy Bắc Vũ Đường tỉnh lại, đôi mắt trợn tròn, tràn đầy vui sướng. Bé nhào lên người nàng, khóc lớn, nghẹn ngào, “Nương, con tưởng... Con tưởng nương không tỉnh lại được nữa.”
Bắc Vũ Đường cảm giác cơ thể rất yếu, vươn tay ôm lấy Tiểu Mặc Nhi, yết hầu lâu không dùng nên khô khốc khó chịu, giọng nói khàn khàn khó nghe.
Tiểu Mặc Nhi nghe mẫu thân mở miệng, lập tức ngừng khóc, nãi thanh nãi khí nói, “Nương đừng nói, nghỉ ngơi thật tốt.”
Bắc Vũ Đường gian nan nói, “Nước.”
Tiểu Tử Mặc nghe rõ, tụt xuống, chạy đến bên bàn bưng một ly trà qua.
Uống một ly trà nhuận cổ họng, Bắc Vũ Đường cảm thấy thoải mái hơn nhiều.
Nàng ngồi dậy, vươn tay lau sạch nước mắt lấm lem trên mặt Tiểu Mặc Nhi, “Lần này có phải nương doạ con rồi không?”
Tiểu Mặc Nhi gật đầu.
Đây là lần đầu tiên mẫu thân ngủ lâu đến vậy, lâu đến mức khiến bé sợ hãi, bé rất sợ mẫu thân sẽ ngủ không dậy nữa, không bao giờ còn cần bé nữa.
Mới đầu bé không lo lắng, nhưng qua ngày thứ bảy, ngày thứ tám, mẫu thân còn không tỉnh lại, điều này khiến Tiểu Mặc Nhi rất lo lắng, bé không ngừng tự nhủ, mẫu thân sẽ tỉnh lại, nhất định sẽ không sao đâu.
Nhưng bắt đầu từ ngày thứ mười, bé càng lúc càng sợ hãi.
Tiểu Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nghich-tap-boss-than-bi-dung-treu-choc-lung-tung/964695/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.