Tác giả: Vân Phi Mặc
Tay Phượng Xích đặt ở phần cổ yếu ớt của nàng, chậm chạp không thể xuống tay.
Đúng lúc này, thân thể Bắc Vũ Đường không duy trì nổi nước, từ từ ngã xuống.
Phượng Xích thấy nàng ngã xuống, đôi tay vốn nên bóp gãy cổ nàng không nghe lời mà vòng qua eo nàng, ôm chặt nàng vào lòng.
Khi ôm chặt nàng vào lòng, trái tim luôn co chặt của Phượng Xích không còn đau đớn nữa, trở nên thoả mãn đến lạ.
Long Nhị nhìn vương đứng sững sờ bất động ở đó, kinh ngạc nhìn thấy nhu tình trong mắt y.
Hắn chớp mắt, nghĩ là mình nhìn lầm rồi, nhìn lại, nhu tình trong mắt y hãy còn đó.
“Vương thượng, nên xử trí nô lệ này thế nào?” Long Nhị tiến lên nhắc nhở.
Nếu giết thì xử quyết luôn. Nếu giữ lại thì phải mau chóng trị liệu, nếu không thì khó giữ được tính mạng.
Phượng Xích nhìn khuôn mặt trắng bệch của nàng, dục vọng muốn giết nàng tắt ngúm.
Cách Tang trên đài thấy Vương thượng ôm Vũ Đường rời khỏi đấu trường, trong lòng rất lo lắng, nhưng dù lo lắng cũng chẳng làm được gì, chỉ mong Vương thượng giữ lời hứa, tha cho Vũ Đường một mạng.
Bắc Vũ Đường tỉnh lại thì đã là ba ngày sau.
Nàng vừa mở mắt đã thấy một bóng người đong đưa, đến khi sương mù che trước mắt tan đi, nàng cuối cùng cũng nhìn rõ. Nàng muốn gọi người, nhưng vừa mở miệng, yết hầu đã như bị lửa đốt, vô cùng khó chịu.
Cách Tang vừa quay người thì thấy Bắc Vũ Đường mở mắt ra, lộ ra nét vui sướng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nghich-tap-boss-than-bi-dung-treu-choc-lung-tung/964690/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.