Tác giả: Vân Phi Mặc
Y muốn biết, nếu nàng chạm vào mình một lần nữa, cảm giác quái dị trong thân thể kia có còn tồn tại hay không.
Cảm giác xa lạ như vậy, đến giờ y vẫn còn thấy mới mẻ.
Đáy lòng y ẩn ẩn có chút khát vọng, nhưng sự khát vọng đó bị y ép xuống, rồi lại nhảy ra quấy nhiễu y.
Một lần đó có lẽ chỉ là ngoài ý muốn mà thôi.
Y chỉ muốn xác nhận lại một lần.
Phượng Xích chờ đợi nữ nhân kia tới gần, chờ nàng ra tay với mình.
Nhưng mà, tiếng bước chân vốn tới gần lại càng lúc càng xa, cuối cùng biến mất.
Phượng Xích mở mắt ra, đáy mắt có sát ý xẹt qua.
Nữ nhân đáng chết, ăn no là đi, coi chỗ y là thiện đường (Nhà ăn) chắc!
Ánh mắt Phượng Xích u ám nhìn chằm chằm đống đồ ăn hỗn độn, cả người bị sát khí nhàn nhạt quẩn quanh.
Y nhìn đĩa rau xanh lá mạ, nghĩ tới lời nữ nhân kia nói, “Người đâu.”
Thị vệ canh giữ ngoài cửa cung điện mắt nhìn thẳng đi lên trước, dường như không nhìn thấy vũ cơ và nhạc sư ngã rạp đầy điện, “Vương thượng.”
“Một phần y như thế này.”
“Tuân lệnh.”
Ngự Thiện Phòng nhanh chóng làm ra bàn đồ ăn giống hệt như trước.
Y gắp một đũa rau xanh biếc như phỉ thuý, đặt vào miệng tinh tế nhấm nuốt, hương vị vẫn vô vị như trước đây ăn, không thấy nó ngon ở đâu cả.
Phượng Xích ăn liên tiếp mấy món, đều là những món Bắc Vũ Đường khen vị rất tuyệt, ăn rất ngon. Những thức ăn này vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nghich-tap-boss-than-bi-dung-treu-choc-lung-tung/964687/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.