Bắc Thần như bị rút đi toàn bộ sức lực và dũng khí.
Cậu hoàn toàn không thể tưởng tượng được ngày tháng không có cô, càng sợ hãi nhìn thấy sự chán ghét và khinh bỉ từ đôi mắt cô.
“Cứu... Cứu tôi.” Tiếng kêu cứu của Trương Phương kéo lại suy nghĩ của Bắc Thần.
Bắc Vũ Đường tất nhiên thấy được lo lắng trong mắt cậu.
Tiếng kêu cứu của Trương Phương vừa rồi đã thành công khiến hàng xóm xung quanh chú ý.
Tiếng mắng chửi từ phòng bên truyền sang, “Hai vợ chồng các người xong chưa! Có để cho người khác ngủ không?!”
Bắc Vũ Đường nghe được âm thanh kia thì biết nơi này không nên ở lâu.
Trương Phương nghe được âm thanh, như thấy được hy vọng, gân cổ lên hô, “Cứu với! Tôi......”
Bà ta vừa hét đưuọc ba chữ, đã bị Bắc Thần bịt chặt miệng.
Bắc Vũ Đường đi lên trước, nhìn dòng khí đen quấn quanh cậu, khẽ cau mày.
“Bắc Thần, đi theo tớ.” Bắc Vũ Đường nắm lấy bàn tay lạnh băng của cậu.
Khi đôi tay ấm áp kia nắm lấy tay mình, hơi ấm từ bàn tay ấy như lan thẳng từ lòng bàn tay đến tận đáy lòng Bắc Thần.
Bắc Thần ngơ ngác nhìn Bắc Vũ Đường, nhìn đôi tay nắm lấy tay mình của cô.
Trương Phương liên tục y y ô ô.
Bắc Vũ Đường căn bản sẽ không đồng tình với bà ta.
Cô nâng tay đập xuống, trực tiếp đánh ngất bà ta.
Cùng lúc đó, ngoài hành lang vang lên tiếng mở cửa.
Bắc Vũ Đường vội vàng nói: “Mau đi cùng tớ.”
Tuyệt đối không thể để những người khác biết Bắc Thần giết người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nghich-tap-boss-than-bi-dung-treu-choc-lung-tung/964672/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.