Trước khi Bắc Vũ Đường mở miệng, anh đã nói: "Đã tìm được đám người tấn công em, em muốn xử lý chúng thế nào?"
Những người đó chẳng qua là tay sai, người phải đối phó là người sai sử đằng sau cơ, kẻ đó mới là đầu sỏ gây tội.
Thật ra, những tên côn đồ kia còn coi như là giúp cô rồi.
Cô cũng không muốn khó xử bọn họ, nhưng mà, không xử lý thì cũng không được.
"Anh, xử lý theo trình tự bình thường là được." Bắc Vũ Đường nói.
Bắc Phong cũng không quá ngạc nhiên về quyết định khoan thứ của cô, bình tĩnh nói: "Được."
Bắc Phong thấy cô muốn nói lại thôi, "Nói đi, có chuyện gì."
Bắc Vũ Đường học bộ dáng của nguyên chủ: "À... ừm... Anh, về vấn đề vệ sĩ... Em cảm thấy không cần phải đi theo em 24/24h đâu."
Bắc Phong khốc khốc nói: "Được, vậy 20 giờ."
囧 lại 囧,cô có ý đó đâu!
Bắc Vũ Đường lại nói: "Em cảm thấy không cần vệ sĩ đâu, chuyện bé xé ra to sao sao ấy."
Bắc Phong lãnh khốc nhìn qua băng vải cuốn kín người cô, ý tứ không cần quá rõ ràng, "Chuyện bé xé ra to? Lần sau, nếu còn gặp chuyện như vậy, em định để cha mẹ cột em bên người luôn à?"
"Ặc! Anh, chuyện lần này là ngoài ý muốn thôi! Em đảm bảo không có lần sau!" Bắc Vũ Đường thấy anh nhăn mày lại, lập tức nói: "Em sẽ khuyên được cha mẹ!"
Bắc Phong trầm ngâm một giây, "Chỉ cần cha mẹ đồng ý."
"Vâng."
Cuộc nói chuyện kết thúc, phòng bệnh yên tĩnh quỷ dị, đương nhiên đương sự như Bắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nghich-tap-boss-than-bi-dung-treu-choc-lung-tung/964661/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.