Cha Sử không vui quay đầu, "Cái gì mà con gái lớn, bà......"
Khi nhìn đến người phụ nữ trong TV, ông ta đột nhiên im bặt.
Ánh mắt ông ta nhìn chằm chằm mặt Bắc Vũ Đường, có chút kinh ngạc, "Này... Cái này... Có hơi giống."
Mẹ Sử trừng ông ta một cái, "Cái gì mà hơi giống? Con bé là con gái lớn của chúng ta!"
"Không phải nó đã bị... Sao có thể trở thành chủ tịch công ty lớn?" Cha Sử không tin lắm.
Dù sao con gái đã bị bán đến sơn thôn hẻo lánh hoặc là nơi khác rồi. Bọn họ nghĩ cả đời này sẽ không bao giờ nhìn thấy nó, không ngờ lại thấy nó trên TV.
Cha Sử không tin lắm, nói với mẹ Sử, "Chắc chỉ lớn lên giống thôi, bà đừng nghĩ vớ vẩn. Nó không thể nào là chủ tịch công ty lớn được."
Mẹ Sử lại không nghĩ vậy, mới đầu bà ta cũng chỉ thấy giống, nhưng khi thấy vết sẹo trên cổ tay cô, trong lòng đã chắc đến bảy tám phần, cô là con gái lớn Sử Tiểu Vũ nhà họ.
"Ông nhìn vết sẹo trên cổ tay trái của nó đi. Vết sẹo đó là do Tiểu Bảo không cẩn thận dùng than lửa làm nó bị phỏng. Ông nhìn kỹ xem, có phải có một vết sẹo tương tự không." Mẹ Sử giải thích.
Cha Sử cũng quan sát, quả nhiên thấy được vết sẹo trên cổ tay cô.
Cha Sử có chút khó tin, "Nó... Nó quả là con gái chúng ta!"
Mẹ Sử kích động, "Ông nghe TV giới thiệu đi, công ty nó mở thật sự rất lớn, rất có tiền."
Cha Sử nghe hai chữ 'có tiền',
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nghich-tap-boss-than-bi-dung-treu-choc-lung-tung/964640/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.