Editor: Bạch Diệp Thảo
Bối Nhân Nhân thật sự rất ghen ghét với sự may mắn của Bắc Vũ Đường.
Cho dù không có Phương Tưởng, cô vẫn có Quân Mạch Trần.
Ai mà không phải là thiên chi kiêu tử?
Vì sao Bối Nhân Nhân ả không tốt số như vậy?
Nếu ông trời đã cho ả trọng sinh, vì sao còn muốn đối xử với ả như vậy?
Cuộc sống bức bách, làm bóng tối trong lòng ả không ngừng lan rộng. Áp lực cuộc sống ngày càng nhiều, Bối Nhân Nhân gia nhập đội dụ zombie.
Đội dụ zombie, tên như ý nghĩa, chính là đi dẫn dụ zombie.
Đây là công việc có lương cao nhất căn cứ, cũng là con đường nhanh nhất để người thường bọn họ có được đồ ăn. Nhưng đương nhiên, đây cũng là công việc nguy hiểm nhất.
Nguyên nhân chính là vì khi đối mặt với zombie, người thường như họ không cẩn thận sẽ trở thành đồ ăn của chúng. Quan trọng nhất là giờ zombie đã tiến hóa, sớm đã không còn chất phác như trước.
Ngày đó, Bối Nhân Nhân đi theo đội đến điểm tập hợp, một chiếc xe bus ngừng ở đó, đó là xe họ ngồi.
"Không biết lần này đi theo đội nào ra ngoài?" Có người hỏi.
"Thật hy vọng là đội của Quân gia. Ra ngoài cùng họ thì tỉ lệ sống sót rất cao. Đặc biệt là đội của Quân nhị thiếu. Tôi nghe nói, lần trước họ đến thành phố Vu Hồ, nơi đó chính là nơi zombie nhiều nhất quanh vùng này, vốn đội dụ zombie phân đến lần đó vô cùng đề phòng, nghĩ chỉ có đi mà không có về. Nhưng mà, toàn bộ họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nghich-tap-boss-than-bi-dung-treu-choc-lung-tung/964611/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.