Editor: Bạch Diệp Thảo
Một đám lần theo mùi mà tìm đến căn phòng.
Khi tới gần, họ đều ngửi được mùi hương như có như không kia, nếu không ngửi cẩn thận, chỉ sợ sẽ bỏ qua.
"Từ trong bay ra." Người đàn ông nhỏ gầy chỉ vào cánh cửa.
Người đàn ông béo mập nhìn như cẩu thả, lại rất cẩn thận, "Tôi cảm thấy bên trong không đơn giản, chúng ta vẫn nên rút đi."
"Đừng mà! Nếu đã tới thì vào xem đi, lỡ đâu có người đang chuẩn bị đồ ăn ngon trong đó thì sao?" Ngửi được mùi hương kia, mấy người thèm muốn chết, lá gan cũng lớn hơn.
Mập mạp thấy biểu tình của họ, khẽ cau mày, "Cẩn thận không ăn được còn mất mạng."
Tuy mập mạp cũng thèm, nhưng mà đây là tận thế, không dám sơ ý, chỉ sợ mạng nhỏ đi toi tại đây.
"Mập mạp, ông anh không thể nói dễ nghe chút à." Có người bất mãn lẩm bẩm.
"Chúng ta chỉ nhìn trộm một cái thôi, nếu thật sự có nguy hiểm sẽ lập tức rút lui." Người gầy nói.
Mập mạp không có cách nào, khi mấy người kia đẩy cửa, hắn lặng lẽ lùi ra sau.
Hắn luôn có cảm giác xấu.
Khi người gầy đẩy ra được một khe hở, nhìn vào trong phòng, vừa lúc đối mặt với một đôi mắt đỏ lừ, đôi mắt đó chắc chắn không phải con người, hoàn toàn là một quái vật.
Chỉ thấy một bóng dáng to lớn, gân mạch như những con rắn lớn nhô lên, vô cùng khủng bố, đôi mắt đỏ đậm như máu, mà bên chân người đó có một cô gái quần áo tả tơi, cả người bỏng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nghich-tap-boss-than-bi-dung-treu-choc-lung-tung/964603/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.