Editor: Bạch Diệp Thảo
Bắc Vũ Đường vừa rồi còn thấy hả giận, nhưng tát mấy cái, mặt Liễu Vân đau, tay cô cũng thế nhá!
Nima, bao giờ mới được dừng vậy!
Bắc Vũ Đường âm thầm xoa tay.
Bạch Quân Ngọc chú ý thấy vậy, sau khi Hồ đạo bảo cut, không chờ đạo diễn dùng ánh mắt đáng thương vô cùng kia nhìn anh, ý muốn hỏi ý kiến, anh đã nói, "Lần này không tệ."
Hồ đạo say, đây là cảnh kém nhất, ánh mắt và biểu tình của cả hai diễn viên đều không đúng. Nhưng mà, có thể nghe sếp lớn bảo dừng, ông cũng thở phào một hơi.
"Lần này qua."
Toàn bộ nhân viên trong đoàn nghe câu này, như trút được gánh nặng, đừng bao giờ bắt họ làm lại thêm một lần nào nữa!
Hồ đạo nhìn gương mặt sưng cao cao lên của Liễu Vân, cũng thấy hơi đáng thương, "Liễu Vân, suất diễn của cô hôm nay đến đây thôi. Hôm nay về thì nghỉ ngơi cho tốt."
"Cám ơn đạo diễn."
Liễu Vân cố nén không bạo phát, ôm khuôn mặt sưng đỏ, nhanh chóng đi ra ngoài. Trợ lý Tiểu Phương lập tức đi theo.
Một tuồng kịch kết thúc, anh cũng cần phải đi.
Phương tổng không khỏi nhìn về phía Bạch Quân Ngọc.
Lần này Bạch Quân Ngọc muốn tiến lên bắt chuyện với Bắc Vũ Đường, nhưng lại thấy cô quay lưng lại với mình, đây là câu trả lời của cô.
"Đi thôi."
Hồ đạo thấy họ phải đi, nhiệt tình đưa đoàn người rời khỏi trường phim. Sau khi tiễn người đi rồi, đạo diễn thở phào một hơi.
Nếu là lão tổng khác, Hồ đạo sẽ không đến mức cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nghich-tap-boss-than-bi-dung-treu-choc-lung-tung/964576/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.