Editor: Bạch Diệp Thảo
Dọc đường đi sau đó, thường thường sẽ nghe được tiếng cười từ ngự giá truyền đến, có của Quý phi, càng nhiều là của Hoàng thượng. Chờ tới Nam Sơn, xe ngựa dừng lại.
Nam Hoàng đại nhân vĩ đại giờ chỉ còn lại một kiện nội y, Bắc Vũ Đường thì còn khá tốt, những cũng chỉ nhiều hơn hắn hai kiện thôi.
Tiếng Tam Đức Tử từ ngoài xe truyền vào, “Hoàng thượng, đã tới Nam Sơn rồi ạ.”
“Ừ.” Nam Thiệu Thiên lạnh lùng nói.
Tam Đức Tử vừa đưa tay vén màn xe lên, đã bị Nam Thiệu Thiên rống: “Đừng nhúc nhích, lui ra.”
Tam Đức Tử bị doạ sợ, lão rất tinh mắt, chỉ vén một khe hở thôi, đã thấy được tình hình trong xe, chỉ thấy hai người quần áo không chỉnh!
Phải nói là nhìn thấy Hoàng thượng quần áo không chỉnh, qua trạng thái của Hoàng thượng, cũng biết bên trong đã xảy ra chuyện trẻ con không nên xem.
Chẳng trách Hoàng thượng rống lên ngăn cản lão, thì ra là thế!
Tam Đức Tử đứng bên ngoài chờ, nghe được tiếng mặc quần áo sột soạt.
Đại tướng quân thấy Hoàng thượng mãi chẳng xuống xe, tiến lên hỏi, “Tam tổng quản, Hoàng thượng sao vậy?”
Tam Đức Tử lắc lắc cây phất trần trong tay, “Không sao. Nên làm gì thì làm đi. Hoàng thượng sẽ qua sau.”
“Rõ.”
Trong xe ngựa, hai người nhìn quẫn cảnh của đối phương, không hẹn mà cùng nở nụ cười.
Bắc Vũ Đường cười, “Như thế này mà bị mọi người nhìn thấy, không chừng còn nghĩ chúng ta ở trên xe làm chuyện xấu.”
Nam Thiệu Thiên thò qua, đôi mắt đen sâu thẳm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nghich-tap-boss-than-bi-dung-treu-choc-lung-tung/964436/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.