Edit: Ly
Tô Thiều Hàm bị một bạt tai của Tô Băng Thanh đánh tỉnh.
Tâm cô ta đã lạnh ngắt, sắc mặt trắng bệch.
Quản gia cũng sửa lại xưng hô: "Tô nữ sĩ, mời."
Tô Băng Thanh lạnh lùng nhìn quản gia, quản gia cụp mi rũ mắt, không hề gợn sóng, Tô Băng Thanh cười lạnh một tiếng, cũng không hề nhìn Cố Chấn Hoa, bà ta vẫn giống khi tiến vào, thẳng lưng rời đi.
Tô Thiều Hàm do dự một chút, cũng theo sau đi ra ngoài.
Sau khi đưa bọn họ ra cửa, quản gia không hề đi tiếp nữa, chỉ lạnh nhạt nhìn hai người.
Kéo cửa xe.
Tô Băng Thanh bỗng nhíu mày, quay đầu nhìn về phía lầu hai.
Tô Thiều Hàm cũng theo ánh mắt bà ta xoay người lại nhìn.
Trên ban công lầu hai.
Cố Miên đứng đó, từ trên cao nhìn xuống bọn họ, khuôn mặt lạnh băng, khóe miệng hàm chứa ý cười châm chọc.
Phảng phất như trở về ngày đầu tiên bọn họ vào Cố gia.
Bọn họ bước xuống từ trên xe Cố Chấn Hoa, ngẩng đầu lên nhìn "Cố Miên" cũng đứng ở nơi đó, lạnh lùng nhìn họ.
Nhưng mà, cảnh tượng tương đồng, tình huống của bọn họ đã từ thiên đường ngã xuống địa ngục.
Trong lòng Tô Băng Thanh ẩn ẩn phát lạnh.
Bà ta không thể nào ngờ tới, Cố Miên sẽ có tâm kế như vậy!
Chỉ sợ bọn họ từng bước từng bước đi đến hoàn cảnh hôm nay không thoát được quan hệ với cô.
Cố Miên chỉ đứng đó, lạnh lùng lại chăm chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nghich-chuyen-nu-vuong/4007029/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.