Bắt đầu viết truyện của bạn
Cố Miên cố ý giả suy yếu, hơn nữa vết bầm trên mặt mãi không tan, nên thứ hai thứ ba cô xin nghỉ không đến trường.
Đến thứ tư đi học, trên mặt vẫn còn dấu vết nhạt nhạt, da Cố Miên vốn trắng, nhìn một cái là nhận ra ngay, cô lại bị đồng học vây quanh hỏi han một trận, mà ngay cả học bá bên cạnh không thích nói chuyện còn đặc biệt đỏ mặt quan tâm cô vài câu.
Lúc trước Cố Miên đến trường đều bị cô lập, tiểu học, sơ trung, cao trung, vẫn luôn vì xuất thân mà bị bạn bè xa lánh, thậm chí là lăng nhục, bắt nạt.
Nhưng cô luôn chăm chỉ học tập, nên thành tích vẫn luôn rất tốt, từ nhỏ đến lớn đều gặp được những lão sư tốt chiếu cố, cổ vũ cô, giúp đỡ cô bạn học cũng không dám quá phận.
Hiện tại cô như mặt trăng được hàng vạn ngôi sao vây quanh, quan tâm, chăm sóc, trong lòng cô sinh ra nghi vấn, nếu hiện tại ngồi ở đây không phải "Cố Miên", mà là bản thân cô, bọn họ còn đối tốt với cô không? Khi còn đi học thành tích cô rất tốt, đến cao trung thì bị buộc phải thôi học, chủ nhiệm lớp còn tự mình chạy đến nhà, nhìn điều kiện nhà cô, thầy đề xuất khó khăn trường học sẽ thay cô giải quyết, chỉ cần cô quay về trường học tiếp tục đi học, chính là lúc ấy cô kiên quyết, cuối cùng cũng không về trường học.
Nay đã qua gần mười năm, hiện tại học lại là phải cố hết sức, huống chi "Cố Miên" cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nghich-chuyen-nu-vuong/4007017/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.