" Bên đấy tình hình thế nào rồi ?" tiếng trầm trầm phát ra từ chiếc tai nghe nhỏ truyền thẳng trực tiếp đến sóng não của Vân Di.
Vân Di đưa tay lên chỉnh lại cái tai nghe cho vừa vặn với tai mình, đôi mắt vẫn linh hoạt để ý xung quanh.
" Vân Di ?" không nghe thấy cô trả lời, đầu bên kia có vẻ hơi sốt ruột, hết kiên nhẫn liền lên tiếng hỏi.
" Chỉ huy, tôi đây. Anh yên tâm, chúng tôi đã xâm nhập vào được căn cứ rồi " Vân Di nhỏ tiếng trả lời, cô giơ tay ra hiệu tiếp tục cho đồng đội của mình.
Khương Mục "ừ" một tiếng, anh nói " Được rồi, đừng vội, hiện giờ chúng ta đã thành công trong việc thâm nhập vào. Vân Di, nghe rõ đây, đợi lệnh của tôi rồi mới được hành động tiếp. Đừng quá hấp tấp ".
" Đội của cô cứ ở đấy do thám tình hình, tôi sẽ nhanh đến thôi ".
" Đã rõ "...
" Tiểu Di, đội trưởng nói gì thế ?" Lập Huân nói nhỏ, cảnh giác.
" Đợi lệnh, không được hành động " Vân Di trả lời ngắn gọn rất súc tích cho Lập Huân.
Cô ra dấu cho mấy người xung quanh xếp theo đội hình trong lúc đợi chờ Khương Mục.
Lập Huân hiểu ý, liền gật đầu đồng ý. Dù sao, người trước mắt anh cũng là người mà được sự tín nhiệm của thượng tá cấp cao Khương Mục, để trở thành chỉ huy nhóm của anh.
Chưa kể, bản thân Lập Huân thực sự rất công nhận tài năng của Vân Di. Mặc dù tuổi còn khá trẻ nhưng đã có suy nghĩ thấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nam-than-cuong-yeu-thanh-nghien/1731709/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.