Vân Di bắt đầu lục lọi khắp nơi, từng ngóc ngách nhỏ cũng không bỏ qua. Phòng thí nghiệm vì có sự động chạm của cô cũng có chút lộ xộn.
" A !" Vân Di nhất thời phấn khích kêu lên một tiếng. Cô với lấy một lọ thuốc màu xanh dương nhỏ đang được đựng trong một cái két bạc tinh vi, cất sâu bên trong tủ sách, nếu không để ý kĩ lưỡng nhất định sẽ bị bỏ xót. Linh tính mách bảo cô đây chắc chắn là thứ cô đang cần tìm.
" Tiểu Hắc! Cậu mau kiểm tra giúp tôi xem có đúng nó không ?" Vân Di cầm lọ thuốc đưa lên ngó lấy một cái, rồi hướng đến Tiểu Hắc mà ném đến.
Tiểu Hắc rất nhanh chụp được, nó vung tay một cái liền hiện cái màn hình không gian, đặt cái lọ nhỏ vào trong, tiếp đến bắt đầu nhấn mấy kí tự trên màn hình trong suốt ấy.
" Đây đúng là thuốc giải " chưa đầy mấy giây sau Tiểu Hắc đã nghểnh mặt, cười toe toét hướng đến Vân Di " Kí chủ! Cô giỏi lắm !"..
" Cô tính làm gì đấy, kí chủ ?" Tiểu Hắc đóng màn hình không gian lại, thấy cô đang chăm chú làm gì đó trên chiếc laptop ở bàn làm việc của Tần Mặc.
" Tôi đang tìm công thức của thuốc giải để gửi cho viện nghiên cứu... Đây rồi! Tiểu Hắc mau đưa lọ thuốc cho tôi " Vân Di ấn nhanh trên màn hình máy tính, nhận lọ thuốc từ tay Tiểu Hắc, cô để ngay bên cạnh chiếc laptop trên một vòng tròn dịch chuyển.
" Xong " Vân Di mỉm cười, ấn nốt phím gửi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nam-than-cuong-yeu-thanh-nghien/1731671/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.