Vân Di khó nhọc nâng mí nặng trĩu lên, con ngươi đảo một vòng, mọi thứ đều mờ nhạt lúc sau mới rõ dần dần lấy lại tiêu cự. Ngó thấy khung cảnh căn phòng lạ lẫm chẳng hề có một chút quen thuộc nào, cô cũng không còn hơi sức đoán nơi đây là đâu. Đầu cô giờ phút này đau như búa bổ, choáng váng giống người say rượu. Cả người đều vô lực không thể tự ngồi dậy được, các cơ trên thân thể đều bị căng cứng, mỏi nhức vô cùng. " Chào mừng kí chủ đã trở lại, cô thấy trong người như thế nào ?" Tiểu Hắc thoắt cái đã xuất hiện, chàng quản gia tuấn tú rất nghiêm túc đứng cạnh giường cô đang nằm, đánh giá qua tình hình hiện tại của Vân Di. Nhưng thật sự trong lòng đã sớm cười đến chảy nước mắt. Nhìn kìa! Kí chủ bị băng bó không gì mấy xác ướp Ai Cập. Không! Phải thê thảm hơn mới đúng. " Cậu nhìn tôi có ổn không? Hử ?" Vân Di khịt khịt mũi, rất không hài lòng với vẻ mặt Tiểu Hắc bây giờ. Này nhé con mèo ngốc! Đừng tưởng nhà ngươi nghĩ gì mà lão nương không biết. Vân Di rất muốn nói thêm mấy câu châm chọc, nhưng cổ họng cô khô khốc, mấy lời nói lại vừa rồi rất khó khăn mới có thể nói ra được, thực sự rất không thể phát nên câu. Vân Di hít phải ngụm khí lạnh, nhăn mày mà ho sặc sụa. CMN! Giờ thật sự lão nương và con gà chết trôi không khác nhau là mấy. Đợi lão nương khỏi, nhất định sẽ ăn thịt chết bé mèo không ngoan ngoãn kia! " Kí chủ đừng quá kích động. Tôi sẽ lập tức phục hồi vết thương và chữa trị cho cô " Tiểu Hắc cười khan " ha ha " hai tiếng, tránh ánh mắt dao găm của Vân Di đang ném lia lịa vào mặt mình. Nới lỏng chiếc cà vạt ở cổ, Tiểu Hắc nuốt nước bọt, dáng vẻ soái ca vừa mới xuất hiện được mấy phút liền biến mất, thay vào đấy là thân hình nhỏ bé của tiểu shota quản gia khả ái và dễ thương. Không biết có phải Vân Di hoa mắt hay nhìn nhầm không nhưng hình như cô thấy có cái đuôi nhỏ đang ve vẩy đằng sau lưng Tiểu Hắc. " Biết điều đấy " Vân Di gật gù, khen ngợi con mèo nhỏ biết điều, thực muốn nhéo cái má trắng mềm kia quá đi. Tiểu Hắc "...(ಥ﹏ಥ)..." kí chủ, tôi có thể không biết điều sao? Đồ kí chủ biến thái, chắc chắn là sở thích của cô là rất thích bắt nạt tôi... " Kí chủ, lần này kế hoạch của cô thành công ngoài mong đợi. Nhiệm vụ chính của cô đã xong, giờ chỉ còn mỗi nhiệm vụ phụ tuyến thôi " Tiểu Hắc sau một hồi chữa trị cho Vân Di bằng phần mềm hệ thống, thấy cô có thể di chuyển được như bình thường, mặt Tiểu Hắc mới bớt đi phần nào sự âu lo, nó lí nhí nói " Kí chủ... tôi đã rất lo cho cô ". Vân Di xoay qua xoay xoay lại khớp vai, tháo từng lớp băng bó trên người xuống, nghe vậy liền bật cười, yêu thích mà nhéo cái má trắng mềm " Bé cưng lo gì chứ. Không phải tôi đã nói là không sao mà !". " Hơn nữa, kế hoạch đã rất thành công đấy thôi " Vân Di tùy ý phẩy phẩy tay, duỗi tay tóm lấy bé shota đang xụ mặt xuống vào trong lòng, cô thích thú sờ soạng khắp người cục cưng nhỏ. Ư ư ư! Bé cưng vẫn không bao giờ làm cô hết yêu thích. Tiểu Hắc '"...(ಠ ∩ಠ).." ai có thể giúp tôi kéo kí chủ biến thái cuồng shotacon ra khỏi đây với. Tôi không quen vị kí chủ không biết xấu hổ này. Mặc dù nói với Tiểu Hắc như thế nhưng quả thực lần này Vân Di phải công nhận mình quá mạo hiểm khi đã thử đánh một canh bạc lớn đến thế. Bản thân cô cũng xác định nếu không thành công, Vân Di sẽ từ bỏ và nhận thất bại trở về hệ thống để nhận phạt... Cô bắt đầu lên kế hoạch chi tiết, Vân Di đã tỉ mỉ vẽ ra từng bước chuẩn bị mọi thứ. Cô nhờ Tiểu Hắc, rằng bất cứ khi nào Tần Mặc tiêm thuốc đẩy lùi virus vào cơ thể cô hãy rút hết sạch, để thân thể sẽ không tiếp nhận hỗ trợ từ dung dịch đấy. Để virus có thể phát triển tự nhiên trong cơ thể được. Tiếp theo khi Vân Di được Tần Mặc đưa ra ngoài săn zombie hoặc con người, cô sẽ cố gắng định vị những con zombie cấp cao, giết chết và cướp viên pha lê từ não chúng. Từng bước nâng cấp thành zombie cấp cao nhất. Zombie càng nâng cấp thì khả năng cùng sự biến hóa càng mạnh hơn. Muốn có ngoại hình giống hệt con người đối với Vân Di mà nói dễ dàng hơn nhiều, việc qua mắt được Tần Mặc thật sự khá trót lọt. Và tất nhiên rồi, để chắc chắn tuyệt đối che mắt thành công vị nam chính tính đa nghi như Tào Tháo kia, cô đương nhiên sẽ không để Tần Mặc lấy máu mình kiểm tra như thường lệ. Bằng cách cố vòng vo đánh lạc hướng Tần Mặc và đợi chờ một lúc thích hợp nào đấy để thực hiện kế hoạch tiếp theo... Đúng là trời không phụ công của cô, tạo cho Vân Di một cơ hội khá thuận lợi. Tần Mặc rốt cuộc cũng có một chuyến đi dài ngày và cô may mắn được anh ta cho đi theo. Đây đúng là thời điểm thích hợp để cô hoàn thành nốt kế hoạch của mình đề ra từ rất lâu của mình. Đo lường thử tình cảm Tần Mặc, liệu... anh ta để tâm trên người cô ước lượng tầm bao nhiêu. Nghĩ đến đây, miệng Vân Di không tự chủ cong lên nở một nụ cười mãn nguyện hài lòng. Thật là không phí thời gian cô dồn hết thể lực lẫn tâm trí vào kế hoạch này mà. Thú thực vị nam chính lần này đối với cô mà nói... quả thực khá khó nhằn. Vân Di thở dài, đôi mắt có chút thẫn thờ, tầm nhìn rơi vào một khoảng không vô định. Trong khoảng thời gian cô bị biến thành zombie, tình trạng thân thể Vân Di luôn mơ màng đòi hỏi theo bản năng của zombie nhưng thật ra tâm trí cô lại rất tỉnh táo... đủ để quan sát được từng hành động dù là nhỏ nhất của Tần Mặc. Nói cô không rung động trước cách mà Tần Mặc quan tâm đối với cô... thì chính là nói dối. Vân Di cảm nhận rõ được tình cảm điên cuồng có phần phần si ngốc của nam chính dành cho cô... Nó vừa có vị ngọt ngào như đường và... cũng có vị đắng như ly cafe... Đến chính bản thân Vân Di thành thật mà nói, việc đi công lược chính là toàn tâm toàn ý dồn hết tâm tư của chính mình để công lược... nhưng sự thật... tất cả cũng chỉ là một thế giới ảo thôi sao? Đến cái thân thể này cũng chẳng phải là của cô... Trên gương mặt mỹ lệ trùng hẳn xuống, bỗng phảng phất đâu đó một nụ cười buồn. Tên nam chính si tình ngu ngốc... Tiểu Hắc ngồi im lặng trong vòng tay của Vân Di, nhận thấy sự rối loạn của cô qua hơi thở, thâm tâm nó ẩn ẩn ngứa ngáy, khó chịu vô cùng. Đôi mắt xanh dương thẫm lại, sâu trong đấy chứa rất nhiều suy tính được giấu kín khó có thể phát hiện ra được... " Kí chủ! Cô mau nhân cơ hội nam chính đang không có đây, nhanh chóng thực hiện nốt nhiệm vụ phụ tuyến, rồi chúng ta còn rời khỏi thế giới này, cô sẽ tha hồ được nghỉ ngơi, xả stress " Tiểu Hắc ngoái đầu lại, nhoẻn miệng cười tươi, chớp chớp đôi mắt long lanh nhìn Vân Di, trông cực kì đáng yêu. Khiến ai đó nhất thời bị xiêu lòng, không kìm được mà dụi dụi cái má mình vào má Tiểu Hắc rất nhiệt tình, thích thú ôm càng chặt hơn. " Nghe lời cực cưng hết " trời đất, sao trên đời này lại có một tiểu shota cực phẩm thế này cơ chứ.... Kí chủ, khi cô hoàn thành xong thế giới này, đến lúc ấy, tôi nhất định sẽ rút hết tình cảm cô dành cho Tần Mặc. Xem lúc ấy toàn bộ suy nghĩ của cô còn để trên người hắn ta không?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]