Chưa để hai người đợi lâu. Một thân ảnh to lớn xuất hiện, từng bước tiến gần đến chỗ Vân Di và Tần Mặc đang trốn, đoán rằng tên zombie này đã sớm đánh hơi được mùi của hai bọn họ. Zombie cấp bốn ấy chính là dáng hình của một zombie nửa thân trên là người, nửa thân dưới là nhện.
Trên gương mặt xám ngoét của zombie đã sớm bị thối rữa chẳng nhận thấy đâu là là mắt, mũi. Dưới thân dưới nhưng mảnh thịt lở ra từng mảng, lộ rõ nội tạng và xương. Cứ lủng lẳng đung đưa ra ngoài mỗi khi nó di chuyển.
" Anh... ngồi im đây đợi tôi!" Vân Di thấy nhân vật chính cuối cùng cũng chịu lộ diện, quay lại thầm thì với Tần Mặc với chất giọng khàn khàn vì sắp biến đổi thành zombie của mình.
Do một lượng lớn virus đang ồ ạt chảy vào người Vân Di, khiến cô có chút choáng váng đầu óc không còn được thanh tỉnh, mất dần sự minh mẫn. Vân Di nhận rõ được sự biến chuyển trong cơ thể đang bị virus dần khống chế, móng tay dài ra một cách bất thường, làn da vốn trắng nhợt nhạt nay lại càng tái xanh hơn, con ngươi màu nâu dần dà có chiều hướng biến thành màu xám đục.
Vân Di hít lấy một hơi, cắn thật chặt môi đến nỗi bật máu để lấy lại chút lí trí. Cô nhất định sẽ không để lũ virus tâm thường này có thể xâm chiếm được trí não của cô.
Vân Di nhanh tay giật đứt dây xích ở cổ và tay, kiếm một số đồ đạc gần đấy che đi chỗ Tần Mặc đang ngồi.
" Ngao...ô "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nam-than-cuong-yeu-thanh-nghien/1731641/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.