Vân Di rất không giữ hình tượng mà nằm nhoài ra đất, bĩu môi, thở ngắn thở dài đầy não nề. Lại đưa mắt nhìn Tần Mặc ngồi ở bàn phía trước, đang bận rộn làm mấy thí nghiệm đáng sợ trên người đàn ông đang sống sờ sờ, giãy nảy phản kháng kia, đang chuẩn bị đưa lên bàn mổ để chờ chết.
Vân Di chậc một tiếng, dửng dưng không tâm cho lắm. Cô mỗi ngày đều bị cảnh tượng Tần Mặc kéo lê một người đang sống xuống dưới nơi ở của cô, làm cho quá đỗi quen thuộc.
Tiếp sau đó người sống ấy bị nhốt lại để tiến hành thí nghiệm điên khùng của anh ta. Chưa kể Vân Di còn nghiêm nhiên chứng kiến vô số lần mấy cảnh giết người như mổ heo của Tần Mặc, tính ra đã sớm bị chai mặt.
Vân Di lăn qua lăn lại, cuối cùng do chán, lại dang chân dang tay hình chữ đại, ngẩng đầu lên nhìn trần nhà. Ngoài việc Tần Mặc thường xuyên tiêm virus vào người và truyền ít thuốc đẩy lùi, hay cho ăn mấy món " thức ăn " không nuốt nổi kia. Cô thật sự rất rảnh đến phát chán, không có gì để chơi cả.
" Kí chủ! Nhìn tướng cô bây giờ thật xấu. Chẳng lấy nổi một hình tượng của con nhà tiểu thư đài cát. Quá xấu hổ!" Tiểu Hắc nhìn kí chủ qua màn hình hệ thống, lắc đầu đầy ngao ngán, không khách khí trực tiếp chê bai, lải nhải trong đầu Vân Di.
Kí chủ nhà mình thế này, thật bất lực mà! Chưa kể, kí chủ bắt đầu bật chế độ lười chẳng thèm đếm xỉa kế hoạch gì cho việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nam-than-cuong-yeu-thanh-nghien/1731638/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.