Vân Di liếc chiếc còng sáng loáng với những dây xích nặng trĩu trên tay cùng với chân mình, ánh mắt lộ vẻ thú vị, ý cười nhàn nhạt trên môi “ Bá tước, đây là ngài muốn làm gì?”.
Chậc, bá tước ôn nhu, tốt tính cuối cùng cũng đã chịu lộ bản chất thật rồi đấy.
“ Làm gì sao?” Liêu Khải nhìn người ung dung chẳng chút sợ hãi nào phía trước, tức giận đến bật cười, làm cho cái sẹo dài trên mặt càng trở nên dị hợm " Vân Di, chẳng lẽ cô muốn tôi nói thẳng ra ".
“ Nếu đấy là điều bá tước muốn " Vân Di nhún vai, điệu bộ hết sức thoải mái.
“ Lén lút ám sát chủ nhân của mình, bỏ công việc đi đến chỗ Hạo Trạch cứu hắn ta. Vân Di, tôi không nghĩ bao lâu nay tôi lại đem nuôi ong trong áo đấy. Cơ mà… " Liêu Khải khẽ nâng cằm Vân Di, nụ cười có chút bỉ ổi “… tôi lại rất càng thích một con nhím biết xù gai lên như cô, Vân Di ".
Vân Di tránh bàn tay trên mặt, ayza,người có bệnh phải chữa nha. Không nên cắn bừa như thế.
“ Ngài đã quá khen, chút chuyện nhỏ “ Vân Di mỉm cười ôn hòa, dịu dàng đáp, đung đưa dây xích tạo nên âm thanh bổ trợ, nghe hết sức vui tai.
Liêu Khải “ … “
“ Vân Di, cô đừng quá phận, cô chẳng qua chỉ loại cybory hèn hạ được tôi chú ý đã là vinh hạnh cho cô, không thì đừng trách khách khí tôi “ Liêu Khải đẩy Vân Di ngã xuống, ánh nhìn hằn những tia máu kèm đấy là sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nam-than-cuong-yeu-thanh-nghien/1731595/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.