" Kí chủ, đây là quyển sách thứ ba bị cô xé cho tan tành rồi đấy " Tiểu Hắc lơ lửng bay qua, bay lại trước mặt Vân Di, rất thiện chí nhắc nhở.
Vân Di bỏ ngoài tai lời Tiểu Hắc, tiếp tục công cuộc xé sách cho hả giận. Trong lòng cười càng lạnh. Đậu xanh, Hạo Trạch...anh ta cư nhiên dám đá mình sang cho tên Liêu Khải. Thế thì.... việc công lược kiểu gì?
Như đọc được suy nghĩ của Vân Di, Tiểu Hắc chu đáo nói " Kí chủ, cô đừng lo, nhà chính của Liêu Khải nằm ngay gần đây. Chưa kể đến, Hạo Trạch thường xuyên đến chỗ Liêu Khải phải báo thông tin, nhiệm vụ hoàn thành cho hắn. Để Liêu Khai trình dữ liệu cho cấp trên "
Vân Di duỗi người, thở dài, nằm xuống giường, cọ qua cọ lại cho thoải mái. Chậc, đành vậy, chỉ tiếc là còn chưa xử lí bà quản gia. Hừ, bà ta là người ngấm ngầm sai đám người hầu khi dễ cô, ayzaa, thật ra Vân Di cũng không ngờ đấy. Haiz, cứ từ từ rồi dạy dỗ bà ta sau cũng được. Cô không vội.
Trong căn phòng yên lặng, mang hơi ảm đạm, dường như những đám mây nặng trĩu chuẩn bị mưa, bầu trời âm u đã phần nào tác động đến căn phòng. Vân Di lặng lẽ tiến vào phòng Hạo Trạch cùng chiếc vali của mình, theo phép tắc, cô phải đến chào chủ nhân cũ " Thưa ngài, tôi đến để chào ngài "
Hạo Trạch liếc trộm người con gái kiều diễm không kém phần nhu mì, đang trước mặt, giọng lí nhí "... Xin lỗi... ".
Vân Di ngạc nhiên ngẩng đầu lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nam-than-cuong-yeu-thanh-nghien/1731589/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.