Tất cả binh lính mới thực sự lĩnh ngộ được, cái gì gọi là...huấn luyện. Họ chưa từng bao giờ thấy việc luyện tập nó lại đáng sợ như thế.
Cứ nghĩ rằng Vân Di sẽ cho bọn hắn huấn luyện như bao thống lĩnh khác. Tuy nhiên, tất cả đấy chỉ là suy nghĩ mà thôi. Sự thật vô cùng tàn khốc.
Ai đời, tiểu ma đầu đấy, đóng cọc trên sân tập luyện cao độ khoảng bốn thước, được vây kín xung quay bởi những hàng rào chắc. Lúc đầu, ai đấy đều cười, chán nản mà lắc đầu thở dài, lối nghĩ của mấy tiểu cô nương có khác. Chắc định lại cho họ tập đánh vào những thân gỗ này đây. Mọi chuyện hết sức bình thường cho đến khi Vân Di sai người đổ...Rắn...rắn đấy, đừng đùa, hết xô này đến xô khác cho đến lúc đầy đúng một thước mới thôi.
Nhìn mấy con rắn trườn qua trườn lại, làm mấy người mất hồn mất vía, một trận nổi da gà đánh úp vào từng người, rét run vô cùng.
" Thống lĩnh... người đừng nói cho chúng thần tập luyện ở trên nha "
" Chẳng nhẽ, ta dựng lên cho ta luyện tập à?" Vân Di nhàn nhạt nói, nhìn đám khóc không ra nước mắt còn nhún vai bồi thêm một câu " Yên tâm, rắn không độc, chỉ cắn phải dưỡng thương mấy ngày thôi "
Mọi người "..."
Thế là huấn luyện chính thức bắt đầu. Lúc đầu, chỉ có mấy người trụ được, còn lại toàn bị rắn cắn cho ít nhất là vài phát. Tuy nhiên, dần dần bọn họ luyện được tính nhanh nhẹn, đấu kiếm tốt dần lên. Cuối cùng không ai bị ngã xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-nam-than-cuong-yeu-thanh-nghien/1731565/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.