" lão cha, ngươi nhanh chóng rời đi, ta chặn phía sau."
Vạn Kì đẩy Lục Nhân đã sử dụng hồi Ma đan, kêu hắn đi trước.
Ma vương cảm khái nói :" nữ nhi à, ta già rồi, sống không được bao lâu, có cứu hay không cũng thế. Huống hồ ta còn không phải cha của con."
" cái gì?" Vạn Kì cảm thấy bản thân nghe nhầm.
Lục Nhân chép miệng:" nữ nhi à, ta biết linh hồn trong thân thể con là người khác, dù cho con có biểu hiện giống đến mức nào đi nữa." Huống hồ cũng chẳng giống chút nào.
Vạn Kì một bên chặn Thần tộc đang lũ lượt ập đến, một bên bình tĩnh hỏi:" sao ông biết được?"
" bởi vì ta là Ma tộc a, Ma tộc dù không có Ma kĩ hay bí pháp tu luyện thì cũng vẫn là Ma tộc, Ma tộc có thể quan sát được thứ đó ."
Vạn Kì tiếp tục đánh Thần tộc:" thế sao ông không giết chết ta, cướp lại thân thể con gái ông?" Từ bao giờ cô trở nên lắm nghi vẫn thế nhỉ? Mà thôi kệ đi, chẳng sao.
" bởi vì ta biết, con không đoạt xá, con xuất hiện ở đây dưới sự cho phép của con gái ta."
Vạn Kì gật gù.
Để tránh đêm dài lắm mộng, cô không tiếp tục hỏi mà chỉ trăn trối một câu:" nhớ chăm sóc Tử Ly cẩn thận, không được phép thương tổn con bé đâu đấy." Một lần nghịch thiên cải mệnh cho cô nhóc ấy chính là do con gái ông dùng linh hồn đổi lấy đó.
Không để Lục Nhân kịp tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-mat-the-chi-ta-la-doa-ki-hoa/4017028/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.