Vạn Kì khẽ cười, thật là một cô gái năng động.
" chuyện gì?" Cô đứng thẳng người nhìn Cẩm Sinh, ôn nhu hỏi.
" lão đại... Bọn họ không phần đồ ăn sáng cho em...!" Tiểu Cẩm Sinh ủy khuất cáo trạng.
Dùng từ còn rất thông minh nha.
Mặc dù từ vẻ bề ngoài đến tâm hồn đều lớn tuổi hơn Vạn Kì, thế nhưng không hề xấu hổ tự xưng em.
Vạn Kì không nhịn được đưa tay bẹo má cô ấy.
Thật khả ái.
" đó là vì chị dậy muộn." Vạn Kì không muốn Cẩm Sinh cảm thấy ngượng miệng, vì thế sửa lại xưng hô.
Bạch Cẩm Sinh thuận theo tiếp tục nói:" nhưng chị cũng biết đói đó!"
Vạn Kì tiếp tục bẹo má Cẩm Sinh, đáp:" không ăn sáng không chết được, dậy muộn phải bị phạt."
Cẩm Sinh cảm thấy đặc biệt ủy khuất, khóc tức tức hất tay Vạn Kì ra, hô:" lão đại, em không thương chị!"
Nói xong, học bộ dạng nữ chính ngôn tình, che mặt chạy đi.
Vạn Kì:" ... " Má thật mềm.
Sau đó không chút để ý tiếp tục thiết kế bảng hiệu.
Bạch Cẩm Sinh chạy đi tìm Tịch Dương nhà mình tố khổ, ai biết căn cứ cứ rộng lớn, kết quả lạc trôi đi đâu cũng không biết.
Cúi đầu nhìn cánh cửa hầm to lớn trước mặt, Bạch Cẩm Sinh chần chờ một lát, quay người lần mò trở về căn cứ, tìm Dịch Hồi.
Lần này cô nàng vận khí không tệ, lập tức đụng tới Dịch Hồi đang đi tìm Vạn Kì.
" lão đại!" Bạch Cẩm Sinh nhìn Dịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-mat-the-chi-ta-la-doa-ki-hoa/4017012/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.