Lăng Phi bị hai tên mất nết trong nhà nhét cẩu lương ăn đến đầy bụng, quyết định tỏ ra giận dữ bỏ đi, lắc lư tản bộ xung quanh căn nhà 4 tầng đang được hơn hai trăm con zombie khiêng đi.
Tản bộ tản bộ, không hiểu sao ngẩng đầu lên đã tản bộ đến chân một ngọn núi nào đó.
Nhìn khung cảnh sương mù lượn lờ, cây cối um tùm trước mặt, cả cơ thể vốn đang thả lỏng của Lăng Phi lập tức căng chặt, cảnh giác quan sát bốn phía.
Nơi này....
" A Ly?" Lăng Phi nhíu mày, khẽ hô.
Nơi này rất giống rất giống với khung cảnh nó và A Ly đã từng mơ ước.
Mơ ước được thoải mái sinh sống ở chốn bồng lai tiên cảnh, cho nhau làm bạn, vì nhau mà sống.
Nó từng nói, nó chỉ cần A Ly, cả đời cô độc.
Nó đã từng ước, mong sao nó và A Ly được như tiên nhân chốn xa xăm, sinh sống ở nơi bồng lai tiên cảnh, dựng một căn nhà trên đỉnh núi, ngày ngày tỉnh dậy sẽ được ngắm bình minh, mỗi chiều lại cùng nhau chiêm ngường thời khắc hoàng hôn.
Mộng tưởng tốt đẹp biết bao....
Hiện thực lại tàn khốc nhường nào....
A Ly của nó, chỉ sợ đã sớm lành ít dữ nhiều đi?
Nếu không, sao A Ly có thể thất ước với nó chứ?
...
Những suy nghĩ ngày thường luôn bị Lăng Phi đè xuống đáy lòng nay lại bởi vì cảnh sắc quá mức thân quen trước mặt mà gợi ra, sau đó lại khó lòng kìm nén nữa.
Nỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-mat-the-chi-ta-la-doa-ki-hoa/4017003/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.