" linh miêu của nhóc trông thế nào?"
Vạn Kì đi phía trước, Lăng Phi và A Ly sóng vai đi theo sau cô, thi thoảng Lăng Phi sẽ đột nhiên dừng lại, ngồi xổm kiểm tra mặt đất, sau đó A Ly cũng sẽ dừng lại chờ nó, cuối cùng Vạn Kì cũng chỉ có thể chờ.
Lúc này cũng không ngoại lệ, do đứng chờ không có gì làm, Vạn Kì bắt đầu suy nghĩ những chuyện thiên nam địa bắc, cuối cùng cô cảm thấy lừa gạt thì cũng cần có đạo đức của lừa gạt, thế nên quyết định hỏi câu trên để giúp Lăng Phi tìm con linh miêu trùng tên với A Ly.
" cao hơn chừng này... tầm gần bằng cái cây kia kìa." Lăng Phi giơ tay ước lượng.
Vạn Kì nhìn mà muốn hộc máu, có cao quá không? Mẹ ơi, thế này thì phải đến hơn ba mét à? Đó là chiều cau mà linh miêu nên có sao?
" mắt màu lam đậm, lông trắng, chóp đuôi có một nhúm lông đen." Lăng Phi không để tâm đến Vạn Kì đang dùng ánh mắt nhìn quái vật nhìn nó, tiếp tục diễn tả.
" A Ly của nhóc to như thế, sao nhóc còn cần nhờ chị tìm?" Ở cái căn cứ hoang tàn đã bị hủy hoại không thành hình thế này, một con thú cao hơn ba mét di chuyển trong thành phố mà còn không nhìn thấy? Mù chắc.
" A Ly là động vật biến dị, nó có thể tàng hình và ẩn dấu khí tức." Lăng Phi giải thích. Nếu không phải thế nó cũng không cần phải lựa chọn đi theo người này.
Vạn Kì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-mat-the-chi-ta-la-doa-ki-hoa/4016995/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.