Nhắc đến chuyện sáng nay Vạn Kì mới nhớ tới đàn zombie hơn 10 con không hiểu sao lại chẳng động đậy gì kể cả khi có nhân loại tiến tới gần, thậm chí là tấn công chúng nó.
Vì sao nhỉ? Dị năng à?
Dị năng đồng hóa? Hay dị năng vô hiệu hóa?
Vạn Kì đoán có lẽ chủ nhân của dị năng đó chính là tên đã đập kính cửa xe?
Vạn Kì dần chìm trong các loại suy đoán loạn thất bát tao của mình.
....
Dịch Hồi lẳng lặng nhìn người nằm trong lòng mình, rõ ràng chỉ là một khuôn mặt bình phàm phổ thông, rõ ràng chỉ là một cô gái nhỏ bé, vậy mà cô ấy lại có nhiều điểm khiến hắn kinh diễm đến thế.
Rốt cuộc cô... là ai? Thực sự chỉ là một nhân loại bình thường thôi sao?
" có đi được không?" Dịch Hồi đột nhiên hỏi một câu chẳng liên quan.
" được." Vạn Kì gật đầu.
Dịch Hồi rũ mắt, hàng lông mi dài mà dày che đi từng đợt cảm xúc quận trào trong mắt hắn. Hắn cần không gian riêng, cần phân tích rõ ràng tình cảm mà bản thân dành cho cô, cần đưa ra sự lựa chọn giữa nắm chặt và buông tay.
" tự mình đi dạo, tôi sẽ trở lại đón cô." Dịch Hồi để lại một câu như vậy rồi cất bước rời đi.
Vạn Kì nhìn bóng lưng càng ngày càng xa của hắn, sau đó đột nhiêm đưa tay túm lấy góc áo hắn....
Túm lấy góc áo....
Túm lấy....
Túm....
Dịch Hồi cứng người.
Chuyện gì thế này?!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-mat-the-chi-ta-la-doa-ki-hoa/4016993/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.