Tu Mai Quân, u sầu mà xinh đẹp, dù cho gió tuyết nổi đầy trời, khiến khuôn mặt của hắn bị thổi đến trắng bệch như tờ giấy, vậy mà không thể che giấu được vẻ đẹp của hắn. Đôi mắt phượng đen sẫm rũ xuống, hàng mi dày che phủ khiến cho màu đen nơi đáy mắt càng đậm.
Loại khí chất u buồn, mong manh như cành mai trong tuyết, nhìn qua chẳng ai nghĩ đến đây chính là Ma Quân giết người không ghê tay. Diễm Tuyết Quân xinh đẹp diễm lệ là em gái hắn, đương nhiên là anh trai, hắn cũng không kém phần.
Hắn đi vào trong miếu, đầu tóc đã ướt sũng vì tuyết. Con ngươi trong hốc mắt chuyển động rời rạc như không có sự sống. Hắn nhìn lướt qua Tần Minh Tu, giống như nhìn vật chết, sau đó tập trung vào Tiếu Mạn Sinh.
- Nơi này không phải chỗ nàng nên đến, trở về đi.
Chỗ cô không nên đến là thế nào? Nơi này có thứ gì mà cô không thể đến chứ? - Trở về đi. Nếu nàng muốn sống an ổn ở thế giới này đến cuối đời.
Tiếu Mạn Sinh ngẩng phắt đầu dậy, ánh mắt sáng quắc nhìn người đàn ông trước mặt. "Thế giới này" mà hắn nói là ẩn ý rằng hắn biết nàng từng trải qua rất nhiều thế giới sao?
Quả thực, chẳng có thế giới nào cô có thể an ổn sống đến già cả. Giống như số mệnh an bài, người tìm chết chắc sẽ chết, người không tìm chết, vậy thì để ông trời chế tạo cách chết cho ngươi.
- Tôi muốn sống, nhưng không phải bằng cách ôm theo bí mật không được bật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-luan-1001-cach-chet-cua-nu-phu/4057198/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.