- Em giết tôi rồi, cô gái ạ.
Tiếu Mạn Sinh giật mình ngồi bật dậy, trên trán ướt đẫm mồ hôi giống vừa mới được vớt lên từ hồ nước.
Cô dùng tay áo lau mồ hôi trên trán, nhìn mọi thứ xung quanh. Nơi cô đang nằm là một hang động rộng lớn. Thạch nhũ tự nhiên trên trần rủ xuống tỏa ra hơi thở lạnh lẽo. Tiếu Mạn Sinh đang nằm trên một chiếc giường được tạc bằng băng trong suốt, dưới thân lót đệm thật dày giống như sợ cô nằm không quen. Màu sắc băng xanh ngọc trong suốt, nhìn qua đặc biệt dịu mắt, kết hợp với những đường nét thô sơ tự nhiên tạo thành căn phòng tinh xảo.
Tiếu Mạn Sinh co rụt hai chân trần vào trong chăn, hơi lạnh thẩm thấu qua lớp chăn bông dày khiến cô thoáng chốc rùng mình.
Lúc này, một người từ cửa động bước vào. Trên tay hắn cầm theo một khay đồ nhỏ đựng đồ ăn. Thấy Tiếu Mạn Sinh đã tỉnh, hắn liền cười nói:
- Lâu rồi không gặp, Mạn Sinh.
Tiếu Mạn Sinh so với trước không còn mất bình tĩnh nữa. Bởi vì trong giấc ngủ này, cô mơ thấy rất nhiều thứ, đúng hơn là đã nhớ ra rất nhiều chuyện.
Tiếu Mạn Sinh vào ngày tốt nghiệp đại học gặp tai nạn giao thông. Không phải do xe tải lạc tay lái mà là bị người đã cưỡng bức em trai mình thuê người diệt cỏ tận gốc.
Trước đó, khi nghe em trai bị hãm hại, Tiếu Mạn Sinh chẳng khác gì một bà điên. Trong đầu cô chẳng cần phân biệt đâu là đúng sai, chuyện gì có uẩn khúc. Cô chỉ có một suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-luan-1001-cach-chet-cua-nu-phu/4057192/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.