Ở Dương gia, Tiếu Mạn Sinh không dám đeo còng sắt trên tay. Đúng hơn cô càng không dám đeo trước mặt người khác. Cứ thử nghĩ cô vừa tròng xích trên cổ, vừa đeo còng tay trên tay mà nói chuyện với người ngoài xem, ha ha, hình ảnh đẹp quá, cô không dám tưởng tượng.
Nhưng mà nam nhân kia trước khi rời đi còn nắn nắn sờ sờ chiếc còng trên tay cô, vui sướng tiết lộ bí mật:
- Ta nghe cha nói, người đã đeo lên chiếc vòng này nó sẽ ghi nhận gen của họ, nếu sau 2 giờ tháo ra mà không đeo lại, chiếc vòng sẽ tự phát nổ, diện tích nổ tung có bán kính bằng hai con phố đi bộ.
Phố đi bộ của tương lai lớn gấp ba lần đường phố thời hiện đại đó!
Vậy nên, Dương Viễn nâng mi nhìn lên cổ tay của Tiếu Mạn Sinh, lại nhìn mặt cô. Cảm ứng song sinh nhanh chóng giúp cô bắt được mạch não của hắn, ánh mắt hắn diễn tả ra thành lời sẽ là: "Giết người hay cướp của."
Thằng nhãi ranh dám nghĩ chị nó là tội phạm!? Còn không nghĩ xem có tội phạm nào có cái còng tay phong cách thế này không? Nhưng mà cô cũng không biết phải giải thích thế nào. Chẳng lẽ lại bảo là có một nam nhân đẹp trai dùng sắc dụ dỗ chị đeo nó. E rằng vừa nói xong Dương Viễn liền đem mắt cô móc ra sau đó vất vào bể axit để tẩy rửa đấy. Cô thông minh lựa chọn cách im lặng, Dương Viễn kiêu ngạo không thèm hỏi. Sau ngày hôm đó, lại có tin đồn truyền ra. Dương đại tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-luan-1001-cach-chet-cua-nu-phu/4057147/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.