Tiếu Mạn Sinh cảm thấy dưới chân bị kéo một cái, cả người liền khựng lại nhưng sau đó cô lại quả quyết ngã hẳn xuống đất, từ dưới dùng đao chém móng vuốt của tang thi đã sắp chạm đến người mình, gọn gàng xử lí nó. Lần này cô thực sự tức giận rồi, cô chưa đến tìm ông ta, ông ta còn muốn gây sự với cô, nghĩ cô là quả hồng mềm muốn nắn thế nào thì nắn, bóp thế nào thì bóp sao. Đến kẻ ngốc cũng biết tức giận chứ đừng nói Tiếu Mạn Sinh. Cô đứng dậy vận động tinh thần lực. Sợi tơ tinh thần vừa lan đến chỗ Dịch Mạnh vừa huyễn hoặc tang thi xung quanh tránh xa cô. Nhưng mà tinh thần lực vừa mới lan đến cổng thành, Tiếu Mạn Sinh chỉ kịp nhìn thấy Dịch Quân đang trong tư thế ném một vật gì đó vào trong đàn tang thi. Như thể cảm ứng được cô đang "nhìn", hắn thu tay, phủi phủi vạt áo nở nụ cười tự cho là thuần khiết, Dịch Mạnh người vốn cô muốn tìm lại không có chút bóng dáng nào, đến cả tinh thần lực ẩn giấu trong đầu ông ta cũng không còn thấy bóng dáng.
Tiếu Mạn Sinh đảo mắt, có chút khó hiểu nghiêng đầu. Thật ra, nếu để Tiếu Mạn Sinh của sau này nhìn lại cô ở thế giới thứ nhất mới thấy ngây ngô, thuần khiết biết bao. Cô vậy nhưng lựa chọn không hề nghi ngờ gì Dịch Quân cả, chỉ cần là người bình thường đều sẽ không hố cả cha của mình, Tiếu Mạn Sinh dùng tam quan cuối cùng còn sót lại để nhận định như thế.
Trong lòng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-luan-1001-cach-chet-cua-nu-phu/4057139/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.