Diêu Man không hiểu sao bản thân có những hành động như thế. Thời điểm thấy đồng đội muốn đẩy bé gái kia, đáng lẽ ra cô phải ngăn lại. Chỉ là trong lòng bỗng dâng lên cảm giác, người này đáng lẽ phải chết, không nên xuất hiện xung quanh cô. Cái thứ cảm giác đó vô cùng mãnh liệt, gần như xâm chiếm toàn bộ trí não cô. Mà Diêu Man từ trước đã không ưng lắm Tiếu Mạn Sinh, mỗi lần cô muốn cùng Dịch Quân nói chuyện đều bị cô bé này chen ngang, dù là ai cũng không nhịn được, huống chi con người Diêu Man từ trước đến nay luôn đứng trên người khác. Một mạng người cỏn con như vậy, nếu như chết đi có lợi cho cô, cô sẽ không nghĩ đến chuyện đưa tay cứu giúp. Thậm chí, nếu như bé gái đó tránh được một kiếp này, cô cũng không để nó toàn mạng đến được căn cứ. Nhưng ánh mắt sau cùng của bé gái khiến cho cô luôn lo lắng không thôi. Mặc dù bản thân tự thôi miên rằng nó đã chết, một người yếu ớt ngã vào đàn tang thi thì không còn một đường sống nào nữa rồi, trong lòng vẫn không cân bằng lại được.
Quả thực, trực giác của nữ chính luôn luôn vô cùng tốt. Tiếu Mạn Sinh trân trọng mạng sống của bản thân biết bao, chết đi một lần, cô được ban thêm một cơ hội sống sót, so với tất cả mọi thứ, mạng của cô vẫn quan trọng nhất. Lúc ngã xuống đó, Tiếu Mạn Sinh là thực sự tức giận rồi. Cô không thèm giả trang cái gì nữa, tinh thần lực như sóng cuồn cuộn trào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-luan-1001-cach-chet-cua-nu-phu/4057129/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.