Trấn áp sự xao động trong thân thể, Bạch Dục khàn giọng mở miệng, "Nha đầu nghe lời!"
"Đại Bạch... Đừng đi bệnh viện được không..."
Lã chã chực khóc ngước mắt nhìn anh, Lạc Li khẩn cầu nói.
Cha mẹ cô đã chết vì tai nạn giao thông, cô cũng thiếu chút nữa chết trong trận tai nạn đó, hay bởi vì liên quan đến việc tim không tốt, ở bệnh viện tròn một năm mới được Giang gia đón về.
Đối với cô mà nói bệnh viện như cơn ác mộng, trên tâm lý cô vô cùng bài xích.
Không muốn nhìn thấy dáng vẻ đáng thương của cô nữa, cuối cùng Bạch Dục cũng thỏa hiệp, "Được rồi, không đến bệnh viện, nhưng mà phải ngoan ngoãn uống thuốc biết chưa?"
Nghe thấy không đi bệnh viện nữa, Lạc Li thở phào nhẹ nhõm, nhưng nghĩ tới việc uống thuốc, gương mặt nhỏ nhắn lại nhăn thành một đoàn lần nữa.(Dịch: The Calantha)
Nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu, "Vâng, Đại Bạch đút em!"
"Thật nghe lời."
Nụ hôn rơi xuống vầng trán cô, Bạch Dục ôm cô như công chúa bước xuống tầng.
Đám người hầu đứng một bên, vẻ mặt kinh nghi bất định (*).
(*) Kinh nghi bất định: Ngạc nhiên, nghi ngờ, kinh sợ.
Từ khi nào mà tình cảm hai người tiến triển tốt như vậy rồi, thân mật như thế, người nào không biết còn tưởng hai người bọn họ đang yêu nhau đấy?
Không phải tiểu thư rõ ràng thích thiếu gia sao?
Giống như nhận ra được ánh mắt dò xét của người hầu, bỗng nhiên Bạch Dục ngoái đầu nhìn lại, đôi mắt thâm sâu liếc qua người hầu, giống như hố băng nghìn năm, lạnh lẽo không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-ky-chu-hom-nay-lai-hac-hoa/214018/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.