Tống Thiên do dự một lúc, miễn cưỡng gật đầu.
Chuyện ra nông nỗi này trách ai được bây giờ, có trách, chỉ có thể trách cô ta ngu ngốc!
"Là chị hại tôi ... chị hại tôi ... Chị đã tính trước mọi chuyện rồi phải không? Chị kêu tôi hạ dược Giang Hoài và Tống Thiên vào đêm tiệc trước khi đính hôn. Thậm chí còn tốt bụng hạ dược luôn cả tôi.Nhưng rõ ràng đâu phải là vì tôi, mà là để chị có thể thành công leo lên giường của Giang Hoài, còn tôi biến thành một con ngốc đi vác lu cho chị! Tống Tuyết, rõ ràng là chị biết tôi lúc trước thích Giang Hoài đến mức nào, chị rõ ràng biết mà… Tôi vẫn luôn xem chị là chị em tốt, là bạn bè thân thiết … Mọi người bảo chị ăn cây táo, rào cây sung, tôi mặc kệ. Chị chưa bao giờ nói cho tôi biết chị là người như thế nào, tôi cũng chẳng quan tâm. Vì cái gì mà chị hãm hại tôi, chị vì cái gì mà làm như vậy, vì cái gì hả…Rốt cuộc tôi đã làm gì sai, tại sao chị lại làm thế với tôi ... Tôi có nợ chị cái gì sao? Có nợ gì sao?"
Tình cảm bị phản bội, Lạc Li bất ngờ lao về phía Tống Tuyết, túm lấy cổ áo cô, vừa đánh vừa khóc thảm thiết.
Cảnh vật vì nước mắt mà nhòe đi, cơ thể không ngừng run lên vì tức giận và tuyệt vọng, giọng nói khàn đi vì đau đớn, xót xa ... Mỗi động tác của cô đều chạm đến trái tim của mọi người có mặt.
Quả là tội nghiệp, bị người khác lợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-ky-chu-hom-nay-lai-hac-hoa/1181453/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.