"Huhuhu... nên làm gì đây... Đại Bạch... Hoài ca ca không quan tâm em nữa... Anh ấy muốn đuổi em khỏi Giang gia... A Li lại thành cô nhi không có nhà để về... A Li không muốn làm cô nhi..."
Lạc Li vùi vào lồng ngực của anh khóc đến thương tâm, vô cùng bi ai và tuyệt vọng như vậy, nước mắt như hồng thủy tràn bờ đê cứ trút xuống không dứt.
Nhưng khóe miệng lại nở một nụ cười si hán, thỏa thích hưởng thụ xúc cảm trên da thịt anh.
438, 【 ... 】
Lại diễn!
"Đồ ngốc... Em còn có anh... Anh ta không cần em, anh cần em, từ hôm nay trở đi, anh sẽ là người nhà của em, đừng khóc, nghe lời... Nha đầu..."
Giọng nói khàn khàn bất lực đầy tuyệt vọng của cô như thúc vào trái tim Bạch Dục, tay vỗ nhè nhẹ lên gáy cổ cô từng cái, run rẩy.
"Thật sao? Đại Bạch sẽ vĩnh viễn không phản bội A Li, vĩnh viễn chỉ nhìn A Li chứ?"
Hai mắt Lạc Li đẫm lệ ngước lên, thận trọng hỏi.
【Hừ, rõ ràng nhân vật phản diện BOSS muốn làm người nhà của ngươi, đừng có lén lút đổi khái niệm nha muội! 】
438 không nhịn được!
Không biết vì sao hai vị nhân vật chính đây coi nó như không tồn tại.
"Đồ ngốc, đã có lúc nào anh lừa gạt em chưa."
Bạch Dục dịu dàng lau nước nơi khóe mắt cô, giọng nói đầy cưng chiều và ôn nhu.
"Cảm ơn anh... Đại Bạch..."
Lạc Li lại tựa vào ngực anh khóc.
Trái tim, trĩu nặng.
Bạch Dục biết rõ, từ nay về sau, anh có nhiều trách nhiệm hơn.
Mà cô bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-ky-chu-hom-nay-lai-hac-hoa/1181429/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.