Quán rượu Thời Không.
Tôn Tuyền ngồi đây đã mấy tiếng, ánh đèn loang loáng mờ ảo khiến thân hình nhỏ nhắn của cô hiển hiện mờ ảo. Dung mạo của Tôn Tuyền không được coi là nhất đẳng nhưng cũng được coi là mỹ nhân, chủ yếu khí chất độc đáo trên người cô khiến người ta chú ý.
Đó là loại trải qua thăng trầm, có thể khiến người ta an tâm mà tin tưởng.
Một lần nữa khách sáo từ chối người đàn ông thứ bảy tiến lên bắt chuyện với cô đêm nay, Tôn Tuyền nhíu mày, nốc hết chén rượu mà người điều rượu pha chế.
Một bóng hình không dấu vết ngồi vào cạnh Tôn Tuyền, cô ngoái đầu lại, chỉ thấy Phương Tâm đã ngồi ở đó, cô gái có thân hình nóng bỏng và nhan sắc thượng thừa. Chỉ là lảm nhảm hơi nhiều mà thôi, Tôn Tuyền thầm nghĩ.
“Cậu xem cậu, nửa đêm nửa hôm lại gọi tớ ra đây uống rượu, điên rồi hả?”
“Công việc Thiết Chế Viên này không ổn, tớ đã nói bao nhiêu lần rồi, tuy rằng nghe cao quý vậy thôi, nhưng ai thực sự vượt qua được chướng ngại tâm lý?”
“Thế nào mà lại không tinh thần thế này!”
Tôn Tuyền tủm tỉm cười, cũng không ngắt lời của Phương Tâm, bởi vì đối với cô hiện giờ, nghe thấy bạn tốt lảm nhảm, đó chính là điều bình thường nhất mà cũng điều mà cô quý trọng nhất.
Một khi đã thực hiện nhiệm vụ, đó chính là lúc làm những chuyện điên rồ nhất.
“Tớ đã nộp đơn đi tới thế giới cấp S.”
“Tớ nói này....gì? Cái gì cơ? Thế giới cấp S á? Cậu có phải điên rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-khach-vang-lai/1258707/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.