Vương Tiêm lập tức chạy đến bên Tử Bạch, đại đại ôm một cái. " Tớ nhớ cậu muốn chết!" " Ân, tớ cũng nhớ cậu." Tử Bạch che chở Vương Tiêm nhào vào ôm ấp hắn, cúi đầu nghe hơi thở quen thuộc, nhẹ nhàng cười. Một ít nữ sinh mơ ước Tử Bạch thấy một màn như vậy, trong lòng bắt đầu xôn xao. " Chủ tịch, đây là bạn gái cậu?" Một nữ sinh chưa từ bỏ ý định hỏi. Tử Bạch nghe được ngẩng đầu lên, trên mặt đổi thành lễ phép cùng xa cách:"Bên tôi đã chuẩn bị xong, phiền các cậu giải quyết lại một chút, tôi rời đi trước." " Được, chủ tịch." Tử Bạch lôi kéo Vương Tiêm xoay người rời đi, không để ý tới ánh mắt của đám người phía sau. " Tử Bạch, nhanh từ chức chủ tịch đi." " Tớ cũng không muốn làm, chẳng qua bây giờ không tìm thấy ai để thay vị trí của tớ, học kỳ sau có học sinh mới nhập học chắc hẳn sẽ có người." Tử Bạch xoa xoa mặt không vui của Vương Tiêm. " Những nữ sinh đó thật đáng giận! Đều biết cậu có bạn gái mà vẫn nhìn chằm chằm cậu." Tử Bạch không nói, bình dấm nhỏ này, chỉ thấy Vương Tiêm ghen tâm tình hắn không tồi. Hai người một hồi liền tìm tới Trương Vũ, định thay quần áo, hôm nay có một ngày, cho nên thời gian rất nhiều. Tất cả mọi người sửa sang lại xong, Vương Tiêm mặc chính là một chiếc váy dài màu xanh da trời, tóc được xõa xuống dưới, trang điểm nhẹ. Tử Bạch mặc một bộ tây trang màu đen, bởi vì đêm nay hắn là người chủ trì, tóc mái trên trán đều được loát lên. " Tử Bạch, cậu thật soái!" Vương Tiêm mang giày cao liền muốn chạy tới, Tử Bạch sợ nàng té nên dẫn ôm váy theo người. " Mang giày này mà còn chạy loạn." Tử Bạch điểm nhẹ lên trán cô. Trương Vũ cùng Tử Tuệ cũng ra tới, chỉ thấy hai người mặc đồ đôi. " Do Tử Bạch là chủ tịch, bằng không chúng ta có thể mặc đồ đôi rồi."Vương Tiêm có điểm đỏ mắt. Tử Bạch cũng muốn nhanh chóng đem vị trí chủ tịch này cho người khác. Bốn người đi vào trường Tử Bạch, lần này trường hắn mở, một cái sân khấu lớn ở sân, người bên cạnh lui tới là toàn người xinh đẹp soái khí. Tử Bạch cùng Trương Vũ đã khiến nơi đó xôn xao. " Ai, cậu xem nữ sinh nắm tay nam sinh không phải học trường ta sao? Thật soái!" " Soái cũng vô vụng, cậu xem người ta mặc đồ tình nhân, bên cạnh chính là bạn gái hắn." " Oa, đó là chủ tịch của chúng ta sao?" " Hình như là vậy a!" Tử Bạch bị người vây quanh, nhưng Tử Bạch sợ có người đụng phải Vương Tiêm, hơi chút ôm sát cô. " Chủ tịch, đó là bạn gái a? Lớn lên không tồi a!" " Thì ra chủ tịch thật sự có bạn gái, đám nữ sinh trong trường khóc mất." " Ha ha ha!" Tử Bạch có điểm bất đắc dĩ, nhưng vẫn lễ phép nói:" Các cậu đi trước đi, chút nữa tôi tìm các cậu." " Được rồi!" Một đám người tản ra. Tử Bạch đem Vương Tiêm tới chỗ ngồi, bên cạnh không thấy bọn Trương Vũ nữa. " Vương Tiêm, đợi lát nữa tớ lên chủ trì, cậu đừng chạy loạn, tớ lên đó mười phút rồi sẽ xuống tìm cậu." " Ân ân, biết rồi, cậu đi đi, tớ sẽ không chạy loạn." Vương Tiêm rất nghe lời gật đầu. " Tớ đi đây." Tử Bạch xoa đầu cô, tức khắc ngồi xổm xuống hôn một cái, âm thanh trầm ấm vang lên bên tai Vương Tiêm:" Cậu đêm nay rất xinh đẹp." Vương Tiêm nhìn hắn trên sân khấu,vẻ mặt hạnh phúc. Hắn đúng thật chỉ đi mười phút, liền trở về, còn có chủ trì tiết mục đầu tiên liền xuống dưới. Vương Tiêm nhìn Tử Bạch đang đi tới, cũng đứng lên đi qua đám người, liền như Ngưu Lang Chức Nữ đang tìm kiếm đối phương
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]