Linh Ưu tiếp thu xong ký ức thì ngồi ngẫm nghĩ một chút.
Hệ thống vốn đang thắc mắc thì đột nhiên không gian xung quanh anh thay đổi đến chóng mặt, ngay sau đó, anh liền phát hiện ra bản thân đang ở một nơi rất cao, mà Linh Ưu thì đang đứng ở ngọn cây bên cạnh, đang nhìn ra biển.
[Ký chủ… Cô có khả năng điều khiển không gian à?] Hệ thống lúc này mới chịu hiện ra, bay tới trước mặt Linh Ưu.
“Ừ, khó đoán lắm à?” Linh Ưu nghiêng đầu nhìn qua mà hỏi.
[...] Cô không hề dùng thì tôi đoán bằng mắt hay mũi!
[Mà sao từ trước tới nay cô lại không dùng? Giấu nghề à?]
“Ai gảnh? Chẳng qua là tôi lười dùng thôi, quá mệt!” Linh Ưu liếc nhìn anh một cái rồi lại tiếp tục nhìn ra biển.
[Cô nhìn gì vậy?] Hệ thống thấy cô cứ chăm chú nhìn ra biển thì sáp tới gần nhìn theo.
Ở nơi xa xa ngoài biển, có một kiến trúc hình cầu màu trắng nhô lên từ dưới biển.
[Ồ, wao! Cô vậy mà phát hiện ra rồi!] Hệ thống nhìn rõ kiến trúc đó thì không chút keo kiệt mà khen Linh Ưu một câu.
“Cái bọng cây mà tôi ở mấy ngày nay, ở thế giới trước tôi từng đi qua rồi.” Linh Ưu nhàn nhạt nói.
[...] Còn có thể loại đó nữa à! Trí nhớ của cô là thể loại gì!?!
Linh Ưu đứng nhìn một chút thì lại dịch chuyển xuống chỗ mà cô đã giết con quái vật lúc tới đây.
Tuyến thời gian lúc này là lúc mà cả nhóm gặp phải con quái vật kia, nguyên chủ bị lạc với mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-he-thong-muon-ta-lam-phan/1600822/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.