Đợi tới khi ai nấy đều về hết, thì Linh Ưu mới lấy điện thoại của cô vừa nãy vừa lấy lại được từ chỗ Vũ Hà an ra.
“Khanh Khanh.”
“Tớ đây.” Linh Ưu vừa mới gọi một tiếng thì Lâm Khanh Khanh liền xuất hiện.
“Bây giờ thì tớ cần làm gì?”
"Cậu cần phải tìm được khu điều khiển trung tâm."
"Khu điều khiển trung tâm sao? Nó ở đâu?" Linh Ưu nhíu mày, ngón tay điểm vào bản đồ trên điện thoại, nhưng mà tuyệt nhiên không thể xác định ra được khu điều khiển trung tâm ở đâu.
Cô cũng đã thử tìm vị trí chính giữa của các khu duy trì kia nhưng mà cái chính chính là các khu kia được xây lên rất ngẫu nhiên, không có điểm trung tâm có thể đặt một khu tổng điều khiển để mà duy trì tất cả các khu khác.
"Tớ cũng không biết nó nằm ở đâu cả. Tất cả những người khác cũng vậy. Tất cả những gì mà mọi người biết được về vị trí của khu trung tâm chính là: Khu điều khiển trung tâm nằm ở vị trí tận cùng của thế giới."
"Nơi tận cùng của thế giới sao? Đùa gì vậy?" Linh Ưu nhíu mày nói.
"Đúng vậy. Mọi người trong nhóm của tớ cũng đã từng đi tìm cái nơi tận cùng đó nhưng đều không tìm được. Suốt hơn một trăm năm tìm kiếm nhưng đều không có cách nào tìm ra cả." Lâm Khanh Khanh lắc lắc đầu, ánh mắt lộ rõ vẻ u buồn mà nói.
Linh Ưu nói thêm mấy câu nữa rồi tắt điện thoại, ngồi thẫn thờ nhìn lên trần nhà.
Mấy ngày tiếp đó cô đều ở trong bệnh viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-he-thong-muon-ta-lam-phan/1600805/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.