Rất nhanh, trên màn hình liền hiện ra gương mặt của một người.
Người đó không ai khác mà chính là Lâm Khanh Khanh.
"Tiểu Kha, cuối cùng cậu cũng đến rồi." Cô ấy khẽ mỉm cười nhìn Linh Ưu.
Linh Ưu nhìn Lâm Khanh Khanh, cô khẽ dịch dịch sang bên phải, Lâm Khanh Khanh liền nhìn sang bên phải, cô vừa đi sang trái, thì cô ấy cũng nhìn theo.
Cho nên đây không phải là video phát lại à?
"Tiểu Kha, cậu không cần phải thử, tớ thật sự có thể nhìn thấy cậu và cả mỹ nam bên cạnh cậu nữa." Lâm Khanh Khanh mỉm cười nói.
Hạ Tích Thần nhìn Lâm Khanh Khanh một cái rồi thôi, quay sang nhìn Linh Ưu.
"Cậu đang ở đâu?" Linh Ưu nhìn thẳng vào màn hình mà hỏi.
"Không ở đâu cả, tớ chết rồi. Cơ thể của tớ vốn dĩ nằm ở khu Theta này, nhưng mà như cậu thấy đó, cả khu Theta này đều bị giết sạch hết rồi." Lâm Khanh Khanh nở nụ cười có chút chua chát.
"Vậy cậu đây là thế nào? Trí thông minh nhân tạo sao?"
"Cậu quả nhiên là vẫn chưa nhớ ra nhỉ? Được thôi, tớ sẽ tạm giải thích lại vậy.
Cơ thể của tớ một tớ thật sự đã chết rồi, còn tớ đang nói chuyện với cậu đây chỉ là bản copy ký ức và ý thức lại mà thôi. Cậu có thể xem tớ như là một trí thông minh nhân tạo được truyền tải thông tin ký ức của Lâm Khanh Khanh đi.
Lúc tớ biết là bên phía tổ chức có ý định trừ khử tớ thì tớ đã để lại lời nhắn cho cậu vì nếu gửi tin nhắn thì tổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-he-thong-muon-ta-lam-phan/1600802/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.