"Vậy cho nên, mi chỉ là muốn giúp tôi thôi hả?" Linh Ưu ngồi xổm trước mặt con quái vật, chỉ tay vào mặt mình mà hỏi.
Ngáo ngáo ---------
Chứ còn gì nữa?!?
Con quái vật nhìn cô mà la lên.
"..." Vậy cho nên là ngay từ đầu cô đã hiểu sai nó à?
"Vậy lúc đó mi vồ tới làm gì?"
Ngào ngáo ngao ------------
Tôi đã muốn chạy rồi là do cô khóa cửa giữ tôi lại đó chớ!
"Mi truyền âm được thì cứ truyền, ngao ngao ngao làm gì?" Linh Ưu gõ một cái lên đầu nó.
Ngao -
Con quái vật yếu ớt ngao một tiếng.
Sau đó liền nhanh chóng dịch chuyển đi.
Hu hu.
Nó mới không ở lại với nhân lọi đáng sợ này đâu!
Mặc dù là nhân lọi kia ở chỗ nó vẫn có chút đáng sợ nhưng mà không tới mức này!
Linh Ưu nhìn khoảng trống trước mặt, sau đó nhanh chóng đứng dậy, phủi phủi bụi không hề có trên bộ đồ trên người.
Mặc bộ đồ này ở ngoài môi trường nước thì có chút nặng nề khó chịu.
Nhưng mà xét thấy có con bạch tuộc ở bên ngoài nên cô không dám cởi ra.
Cô nhìn quanh một chút, không biết là hệ thống đã mò đi đâu rồi.
Lúc này thì cô đi tới bên cánh cửa, nhưng mà tới một phút sau vẫn không thấy cánh cửa nhúc nhích tí nào.
5 phút sau cánh cửa vẫn cứ im lìm ở đó.
10 phút sau vẫn vậy.
"..."
Cô đi vòng vòng xung quanh phòng một hồi, rốt cuộc cũng tìm thấy một cái ô cửa thông hơi.
Cô nặng nề bấu lên cái cửa thông gió, khó khăn bò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-he-thong-muon-ta-lam-phan/1600799/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.