Ở phòng điều khiển của con tàu, một bóng dáng cao gầy đang ở bên trong bấm bấm chọt chọt gì đó trên bàn điều khiển đến hăng say.
Linh Ưu vừa đi vào thì nó liền quay người lại.
Sau đó thì liền bốn mắt nhìn nhau âu yếm.
Linh Ưu "..." Ô, con quái vật ngố nè!
Quái vật "!!!" Nhân lọi đáng sợ này vậy mà lại ở đây!!!
Oa oa!
Bổn bảo bối hoảng sợ!
Gào--------------
Ngay sau đó con quái vật nhìn về phía Linh Ưu mà gào lên một tiếng, sau đó ngay lập tức nhào về phía cô.
Linh Ưu vừa thấy nó nhào tới thì liền thủ thế muốn đánh nhau, nhưng một giây sau đó kiền phát hiện ra con quái vật này không phải nhào vào cô, mà là nó muốn nhào ra ngoài.
Không phải là muốn, mà là nó thật sự chạy ra ngoài, lúc cô vào phòng điều khiển vì nghe theo lời nhắc nhở cẩn thận của Lâm Khanh Khanh nên đã cẩn thận dùng cái thiết bị kia khóa của phòng điều khiển lại.
Vậy nên tràng cảnh hiện tại chính là con quái vật vừa phi tới liền đâm sầm vào cửa, sau đó lại không ngừng cào cấu.
Ngao ngao---------
Thả ra!
Bảo bối muốn về nhà!!!
Linh Ưu khoanh tay bình chân như vại nhìn con quái vật đang không ngừng cào cấu cánh cửa kia.
Mặc dù đã xem qua trong camera, biết rằng con quái này rất ngố nhưng cô cũng không ngờ là nó ngố đến như vậy.
Linh Ưu nhẹ nhàng đi tới bên con quái vật, khẽ đưa tay tới rồi để lên đầu nó.
Con quái vật vốn đang cào cửa thì đột nhiên cảm nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mau-xuyen-he-thong-muon-ta-lam-phan/1600797/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.